Vì thế hắn đối với việc làm thơ, từ trước đến nay đều không có hưng trí quá lớn, nếu không, nếu như hắn muốn, đã sớm đọc hết cả ba trăm bài thơ Đường ra rồi. “Không cần đâu, hôm nay không có linh cảm.” Diệp Ninh uyển chuyển từ chối. Mọi người cũng không bám dính, loại thứ như linh cảm, đúng thật là không thể cưỡng ép. Nhưng Cơ Minh Nguyệt lại thấp giọng nói mấy tiếng. “Đồ xấu xa, ngươi đến một bài thơ cũng không chịu làm sao?” Nàng là thật sự có chút khó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.