Không đi giày, đôi chân nhỏ trắng nõn mềm mại tuy giẫm trên mặt đất, nhưng mà lại không bẩn chút nào, ngón chân hồng hào. Khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng như tuyết, cùng với đôi mắt to màu đỏ. Rất xinh đẹp, rất ưa nhìn, nhưng mà lại không phải con người. Nhìn từ vẻ bề ngoài, rất khó đoán ra được thân phận của nàng ta. Bây giờ rõ ràng nàng ta đang sợ hãi. Gương mặt đau khổ, trong ánh mắt lộ rõ một chữ. “Sợ!” Tám trăm năm rồi! Ta bị nhốt ở đây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.