Tào Mạnh vừa mới bước vào, đã lập tức xin lỗi. Chu Á Văn nghe đến khóe miệng giật giật. Xin lỗi thì xi lỗi thôi, thế mà lại lấy chuyện Duyễn Châu ra để nói, đây đúng thật là đang tự bôi đen mình. Nhưng Trần Nhiên lại không nghe ra có vấn đề gì, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều, nói. “Hóa ra là như thế, cũng chỉ là một chuyện nhỏ, ta không hề để bụng.” Nghe xong, Tào Mạnh cười cười, đột nhiên móc ở trong ngực ra mười lượng bạc, nói. “Đây là mười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.