“Nhiều năm trước đó, bản Hầu vẫn chỉ là một huân quý bình thường, ở trong kinh thành này, căn bản không được tính là nhân vật gì.” “Mãi cho đến khi con gái của ta ra đời.” “Thiên phú của con bé phi phàm, được Quần Ngọc Các coi trọng, trực tiếp nhận làm môn đồ.” Uy Vũ Hầu lộ ra thần sắc hồi tưởng. Hắn kể rõ chuyện năm xưa của mình. Thật ra hắn cũng không phải là người nói rất nhiều, bởi vì hắn cảm thấy, đại thần công khanh triều Đại Chu này, tất cả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.