Tiểu Thúy nhìn Phương Thanh Tuyết ngây người, giọng nói cũng dịu đi, chậm rãi nói. “Trước Diệp đại nhân, chưa bao giờ có bất kỳ người nào, coi bách tính là con người, ta nói làm con người, không phải là hô khẩu hiệu, mà là thật sự cho chúng ta quyền lợi, chúng ta không muốn cúi đầu với thân sĩ, ít nhất về mặt nhân cách, chúng ta tương đồng với bọn họ, muội, có hiểu không?” Tiểu Thúy hiếm khi nói nhiều như thế. Từ đó có thể thấy được, vừa rồi, Tiểu Thúy kích động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.