Nhưng bây giờ, cuộc đời thăng trầm, người đó đã chết, mà hắn ta, cũng không còn là Tiên Quân phong hoa tuyệt đại nữa. “Thật sự không ngờ được, đời này của ta còn có thể lại lần nữa nhìn thấy Mộng Lý U Đàm… Dị tượng thứ mười, hoa rơi khắp trời.” Nam Cung Lương Nhân lẩm bẩm một mình. Hắn ta nhìn về bóng dáng Diệp Ninh đang đứng ở trong không trung. Trong lòng có chút cảm khái. Quả nhiên hắn là một người lợi hại. Đây chính là cảm khái của Nam Cung Lương Nhân....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.