Bọn họ không biết câu nói chi tiết quyết định thành bại, nhưng mà khoảnh khắc này lại có cảm ngộ tương tự như thế. Tiểu lại như thế, bách tính như thế, Tính Châu sao có thể không hưng thịnh? Trên vùng đất khô cằn như vậy, đúng thật là đã hoàn toàn thay đổi rồi. Trần Nhiên uống nước xong, đưa bình nước cho hai người. “Có lẽ hai vị đã khát rồi đúng không, không bằng uống hai ngụm, đây đều là nước đun sôi để nguội, yên tâm đi.” Tào Mạnh sao có thể uống nước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.