Một lúc sau. Trên núi Hổ Đầu, một giọng nói nghịch ngợm vang lên. “Thế nào, ngươi còn không nỡ? Thích cuộc sống như thế?” Bùi Ngữ Hàm khoanh hai tay, nhìn Phương Thanh Tuyết đứng trước mặt nàng. So sánh với quá khứ, thay đổi của Phương Thanh Tuyết rất lớn. Thiếu đi cỗ lệ khí của đệ tử Tiên Môn, cũng không còn vẻ suy sụp tinh thần khi bị Tiên Môn vứt bỏ, cả người thể hiện ra rất bình tĩnh, tâm cảnh của nàng ta có tiến bộ cực lớn, cả người giống như thay xương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.