Nhưng nàng cũng chưa bao giờ nếm được đường ngọt như thế. “Đây là đường trắng.” Diệp Ninh lau vệt mồ hôi, nhét toàn bộ cái bình vào trong ngực nàng, nói “Cầm lấy ăn đi.” Kiếp trước Diệp Ninh là con một, vẫn luôn ao ước trong Mộ gia có một người em gái. Mặc dù một kiếp này không có muội muội, nhưng tiểu cô nương câm điếc này thân thế đáng thương, lại có vẻ ngoài khiến người khác yêu thích, Diệp Ninh đã xem như nàng là muội muội của mình mà đối đãi. Tuổi mười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.