Nhìn thấy cây thước này, Khổng Lễ theo bản năng cảm thấy sợ hãi, giống như, vận mệnh của bản hân, hoàn toàn bị nó khống chế vậy, nhưng ngoại trừ sợ hãi ra, thế mà còn có một loại cảm giác thân thiết. Ông ta từ trên cây thước, cảm nhận được khí tức của tổ tiên. Cũng chính là nói, đây là vật của Thánh Nhân. Vật của Thánh Nhân. Thước… Lẽ nào nói… Đột nhiên Khổng Lễ run lên. Ông ta há miệng, chỉ cảm thấy trong miệng vô cùng khô khốc, ngẩng đầu lên, khi nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.