Diệp Ninh lắc đầu, nói. “Không sao, bản quan không quan tâm những thứ đó.” “Lúc trước Dương gia chỉ nói nhà mình không phải quá giàu có, bản quan lo lắng nhận năm ngàn thạch lương thực, người nhà ngươi không được ăn no.” “Nếu như thật sự là như thế, vậy thì đó là tội của bản quan.” Dương Hồng vẫn là không chịu di chuyển. Đứng nguyên tại chỗ, một bộ dáng rối rắm. Trần Thiệu Chính ấn tay lên bả vai hắn ta, lạnh lùng nói. “Sao thế? Không được đến nhà bếp của Dương gia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.