“Liễu tướng nói có lý.” Cơ Minh Nguyệt gật gật đầu, nụ cười thu liễm lại đôi chút. Đúng thế, trong chớp mắt triều đường xuất hiện hiều vị trí trống như thế, là cơ hội để bản thân sắp xếp người vào. Nhưng chỉ cần có sự tồn tại của tiên môn và sáu nước, Cơ Minh Nguyệt sẽ không thể nào muốn làm gì thì làm. Những vị trí trống này, vẫn là phải nhường ra ít nhất một nửa, mới có thể khiến bọn họ miễn cưỡng hài lòng. Nhưng đây đã là rất tốt rồi. Đủ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.