Kể từ khi nàng ta bước ra khỏi Quần Ngọc Các, từng cảnh tượng, từng câu chuyện, giống như đèn kéo quân thay đổi ở trong đầu nàng ta. Đoạn thời gian này không được tính là dài, nhưng mà đúng là mang đến cho nàng ta cảm ngộ mà nửa đời trước nàng ta chưa từng có. “Tiếp tục sống cuộc sống bình phàm sao…” Phương Thanh Tuyết lẩm bẩm một mình, sau đó cười khổ một tiếng. “Không cần đâu.” Phương Thanh Tuyết tin Bùi Ngữ Hàm tình nguyện thành toàn cho mình, nhưng mà nếu như đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.