“Nếu như ngươi có thể khiến cho Tiên Môn chấp nhận ngươi, cứu ngươi, vậy thì ngươi sẽ có được tự do, nếu như không thể, vậy thì ngươi hãy ngoan ngoãn tự mình quay lại, tiếp tục chịu sự khống chế của ta.” “Ngươi cảm thấy thế nào?” Trong đầu Phương Thanh Tuyết tràn ngập thắc mắc. Nàng ta không hiểu rốt cuộc trò chơi này của Bùi Ngữ Hàm có ý nghĩa gì. Theo cái nhìn của Phương Thanh Tuyết, đây hoàn toàn chính là chuyện không cần thiết. Ngươi làm như thế, đối với ngươi có lợi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.