“Cuộc đời có ai mà không chết, chỉ muốn giữ lại mốc son trong lịch sử.” Đột nhiên câu thơ này tràn vào trong đầu tiểu cô nương câm điếc. Trong chớp mắt, nàng cảm thấy một chút đau lòng. Dạng người giống như Diệp Ninh, vì sao phải chết? Cho dù người trong thiên hạ đều chết hết, hắn cũng không đáng chết! Chưa bao giờ có một người đọc sách như thế này, tình nguyện đối đãi bình đẳng với người khác. Cũng chưa từng có người, biết lúc nào nàng cũng có thể chết, nhưng mà vẫn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.