“Bái kiến Giám Chính đại nhân.” Diệp Ninh sắc mặt âm trầm, nói. “Đi, thông báo một tiếng, nói là ta muốn gặp bệ hạ.” Tiểu thái giám vội vàng nhận lệnh, chạy bước nhỏ đi vào trong ngự thư phòng. Một lúc sau, có người đi ra, không phải là Cơ Minh Nguyệt, mà là Lưu Cẩn. Lưu Cẩn nhìn về phía Diệp Ninh, trong mắt tràn ngập nụ cười. “Diệp đại nhân, ngài đến rồi.” Lưu Cẩn là người quen cũ. Khi Diệp Ninh nhìn thấy hắn ta, thái độ mềm dịu đi không ít, lời nói cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.