“Đại trượng phu có điều phải làm, có điều không làm.” Diệp Ninh bỏ qua những suy nghĩ lộn xộn trong đầu, nói. Trong ý thức của hắn, đầu tiên là phải tôn trọng suy nghĩ của bản thân. Cơ Minh Nguyệt trầm mặc hồi lâu. Sau đó đột nhiên ánh mắt nhìn Diệp Ninh trở nên dịu dàng. Nàng hơi cúi đầu xuống, dùng tấm màn hạt ở trên vương miện che khuôn mặt, nói. “Nếu đã như thế, vậy thì Diệp đại nhân đi đi, mang theo kiếm Thiên Tử, làm nhiệm vụ của khâm sai, sau khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.