Mục lục
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu : Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỷ Quỷ

Lúc Tiếu Nhiễm và Cố Mạc đuổi đến nới, xe cứu thương cũng vừa mới dừng lại trước nhà họ Tiếu.

Tiếu Nhiễm nghe thấy âm thanh của xe cứu thương, còn chưa vào cửa đã suýt té xỉu trong lòng Cố Mạc.

Cố Mạc đỡ lấy Tiếu Nhiễm:”Nha đầu, chịu đựng! Ba không chết!”

Tiếu Nhiễm cố gắng vững tinh thần, nước mắt nhạt nhòa chạy vào trong nhà. Nhìn thấy Tiếu Bằng Trình mặt mày tái nhợt nằm trên mặt đất, toàn bộ huyết sắc trên mặt ông hoàn toàn biến mất.

Nghe thấy xa không bằng nhìn thấy trước mắt, quá đau lòng.

Thấy hoa mắt, cô liền ngất đi.

Cố Mạc đúng lúc đi tới, bế thốc cô lên.

“Chị……anh rể….” Tiếu Lạc đáng thương nhìn Cố Mạc và Tiếu Nhiễm.

Cố Mạc không để ý đến Tiếu Lạc, nhìn nhân viên cứu họ nâng Tiếu Bằng Trình lên cánh, liền bế Tiếu Nhiễm đi theo sau.

Tiếu Nhiễm mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy ba được đưa lên xe cứu thương, liền giãy dụa trượt xuống từ trong lòng Cố Mạc, loạng choạng đi tới:”Để cho tôi đi lên! Tôi muốn ở bên ba tôi!”

Nhân viên cứu họi nhìn Cố Mạc liếc mắt một cái:”Cố tổng?”

Nhìn Tiếu Nhiễm như lại sắp ngất xỉu đến nơi, bọn họ thực sự sợ cô không chịu nổi đau khổ, hoặc là khóc lóc náo loạn ở trên xe, anh hưởng đến bọn họ cấp cứu.

Cố Mạc gật đầu một cái:”Tôi sẽ chăm sóc cô ấy!”

Cố Mạc nói xong, liền cùng lên xe cứu thương với Tiếu Nhiễm.

Người mặc đồ đen đí tới nói với Cố Mạc:”Người phụ nữ đó làm sao bây giờ?”

“Trước tiên chưa báo cảnh sát vội!” Cố Mạc lạnh lùng trả lời.

“Vâng!” Người mặc đồ đen gật đầu, liền lui sang một bên, nhìn cửa xe được đóng lại.

………………………..

Nhìn Tiếu Bằng Trình được đưa vào phòng phẫu thuật, Tiếu Nhiễm rốt cuộc cũng không chống đỡ nổi, té xỉu trong lòng Cố Mạc.

Cố Mạc nhanh chóng bế cô vào phòng cấp cứu, nhìn thấy người bạn cũ lập tức gọi:”Lão Vương, cứu người!”

Người tên là lão Vương lập tức giao người bệnh trong tay cho hộ lý:”Truyền nước theo dõi thêm 30 phút nữa.”

Anh chạy đến bên cạnh Cố Mạc, lấy ống nghe ra kiểm tra cho Tiếu Nhiễm.

“Để tôi!” Cố Mạc chủ động đoạt lấy ống nghe, sốt ruột đặt lên tim Tiếu Nhiễm. Nghe xong trong chốc lát, liền đặt lên những chỗ khác trên người cô.

“Vị mỹ nữ này là gì của cậu vậy? Sao lại căng thẳng như vậy?” Lão Vương vui vẻ nhẹ nhàng, đứng một bên trêu chọc.

Anh đã chữa trị cho bao nhiêu bệnh nhân, nhìn cô bé này liền biết không có gì trở ngạt, nhưng Cố Mạc lại căng thẳng giống như đối phương bị bệnh nan ý. Hay đây chính là người vợ nhỏ này của anh trong lời đồn?

“Vợ tôi!” Cố Mạc không thèm để ý đến lão Vương trêu chọc, lạnh lùng ra lệnh, “Còn không mau đi dặn dò bác sĩ đi?”

“Chỉ là bi thương quá độ, truyền nước là được.” Lão Vương cười đi sang bên kia bắt đầu dặn dò bác sĩ.

Tiếu Nhiễm từ từ tỉnh lại, cảm thấy trên tay đau nhói.

“Đừng nhúc nhích!” Cố Mạc nắm chặt tay Tiếu Nhiễm, đau lòng ra lệnh. Anh biết cô sợ tiêm, có thể nhẫn nại chịu đau. Nhưng hiện gì cô đang bi thương quá độ, đành phải truyền chút chất lỏng này.

“Cố Mạc?” Tiếu Nhiễm mắt nhìn bốn phía, chỉ có bác sĩ và hộ lý di chuyển xung quanh giường bệnh nhân.

Đây là phòng cấp cứu sao?

Ba còn đang cấp cứu, sao cô có thể nằm đây được?

Cô vừa muốn đứng dậy, cảm giác được mu bàn tay đau đớn.

“Truyền nước xong mới được đi. Nằm xuống!” Giọng nói của Cố Mạc tuy nhẹ nhàng nhưng lại rất nghiêm khắc.

“Sao em có thể nằm ở đây được? Em muốn nhìn thấy ba!” Tiếu Nhiễm rút phắt kim tiêm ra, bất chấp mu bàn tay tóe máu, xoay người nhảy xuống giường bệnh.

Cố Mạc ôm cổ cô, mạnh mẽ kéo cô lên giường bệnh, vừa ấn cô nằm xuống vừa gọi hộ lý tiêm cho cô thêm lần nữa.

“Cố Mạc!” Tiếu Nhiễm bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Cố Mạc, nước mắt giàn dụa,”Sao anh có thể tàn nhẫn như vậy? Ba em đang cấp cứu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK