Cố Mạc đưa Tiếu Nhiễm lên phía trước, dùng sức kéo khăn quàng cổ, trầm giọng nói:”Chờ anh 5 phút!”
“Anh muốn làm gì?” Tiếu Nhiễm bất an giữ chặt cổ tay Cố Mạc.
“Thanh lý đồ bỏ đi!” Cố Mạc kiên định rút tay về, xoay người đi về phía xe taxi, thô bạo mở cửa xe, lôi tài xế đang không phòng bị ra ngoài.
“Anh….anh muốn làm gì?” Tài xế sợ hãi nhìn Cố Mạc.
“Còn nhớ anh vừa nói gì không?” Cố Mạc túm áo đối phương, lạnh lùng chất vấn.
“Tôi….tôi có nói sai sao? Giai cấp tư sản chơi đùa sinh viên, nhưng ông trùm giàu có như anh đều thích chơi trẻ vị thành niên. Anh chơi thì chơi còn tôi sao không thể nói chứ?” Tài xế vừa dứt lời, nắm tay Cố Mạc liền đánh xuống.
Tiếu Nhiễm nghe rõ lời nói của tài xế, đôi mặt đẹp đầy tức giận trừng lên, huơ nắm tay nhỏ nói với Cố Mạc:”Đánh hay lắm! Chồng ơi! Miệng hắn không sạch sẽ như vậy, anh phải gột rửa cho hắn thật tốt!”
Cố Mạc lạnh lùng liếm môi, một tay túm cổ tài xế, một tay ra sức đánh vào bụng đối phương.
Đánh đấm hơn mười lần xong, tài xê ngay cả cầu cầu xin tha thứ cũng không kêu nổi, chỉ có thể rên lên.
Cố Mạc khinh thường ném tài xế kia lên trước.
“Chồng ơi anh thật giỏi!” Tiếu Nhiễm nhào tới nhảy lên người Cố Mạc, hai chân bám chặt lấy thắt lưng anh, ở trong lòng anh đắc ý cười to.
“Không ai được phép sỉ nhục em!” Cố Mạc lạnh nhạt nói.
“Tôi…tôi sẽ tố cáo anh….” Tài xế giãy dụa, lau máu bất mãn thét lên chói tai.
“Dám nói chồng tôi chơi gái, đánh là đúng rồi! Chúng tôi là vợ chồng hợp pháp! Tôi sẽ tố cáo anh tội phỉ báng!” Tiếu Nhiễm bất mãn sẵng giọng. Từ luc bọn họ lên xe đã bị tên tài xê này châm chọc, mồm miệng còn độc địa như vậy. Bị Cố Mạc đánh cho cũng đáng lắm!
Người như thế quả là làm B thị mất mặt!
“…..Vợ chồng?” Tài xế không dám tin nhìn Tiếu Nhiễm và Cố Mạc.
Cố Mạc móc toàn bộ tiền trong ví ra ném lên phía trước:”Cầm lấy rồi cút!”
Tài xế lại bị tiền đập vào mặt.
Bị đánh hơn mười quyền, bị gãy một cái răng cửa, lại còn bị đập vài vạn và mặt!!!!!!
Cố Mạc không thèm liếc vẻ mặt trợn mắt há mồm của tên tài xế, ôm lấy Tiếu Nhiễm, bước nhanh vào khách sạn lớn ZG.
Đi vào thang máy, Tiếu Nhiễm ôm cổ Cố Mạc, sùng bái nói:”Chồng, anh hôm nay thật là oách!”
“Anh chỉ đánh người đáng đánh.” Cố Mạc lạnh lùng nói.
Lời nói của tên tài xế kia làm anh vô cùng tức giận, nhưng bên ngoài lại không hiện hỉ nộ.
Anh ở bên Tiếu Nhiễm thì khác thường lắm sao?
Tên tài xế kia dám bảo anh chơi đùa với trẻ vị thành niên?
Bọn họ không giống vợ chồng như vậy sao?
“Vẫn tức giận sao?” TIếu Nhiễm kéo gương mặt lạnh lùng của Cố Mạc xuống, cười dỗ dành, “Đừng giận nữa. Anh đã đánh gãy răng người ta rồi. Sau này mỗi lần há miệng đều bị hở, anh hả hê là được rồi. Nào! Cười một cái!”
Cố Mạc bị Tiếu Nhiễm làm cho dở khóc dở cười.
“Em không tức giận? Hắn dám nói em như vậy.” Cố Mạc bực mình mím môi.
“Em có nhiều chuyện như vậy, ai thích nói gì em đâu có thể cấm hết được. Tự dưng đi mua bực mình vào người, đó là ngốc!” Tiếu Nhiễm hôn phớt lên môi Cố Mạc, cười dỗ nói, “Thôi nào! Cười một cái cho chị xem nào”
Nghe Tiếu Nhiễm nói, Cố Mạc nhíu mày.
“Sao? Không biết cười như thế nào à? Chị dạy em!” Tiếu Nhiễm ấn hai ngón trỏ vào hai bên môi của Cố Mạc, dùng sức kéo sang hai bên, bướng bỉnh nghiêng đầu nói, “Đây là cười! Understand?”
Cố Mạc đột nhiên dồn Tiếu Nhiễm vào một bên thang máy, một tay nâng mặt, một tay ôm gáy, bá đạo hôn lấy cái miệng nhỏ nhắn đang lải nhải của cô…