Cố Mạc vẫn bay tới bay lui, lúc có lớp học anh mới có thể bay đến thành phố B, nhưng chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, ngược lại càng khiến hai người nồng đậm tình cảm hơn.
Lúc tới gần cuối kỳ, Cố Mạc đang có giờ học mới bay đến thành phố B.
Tiếu Nhiễm ngồi ở bậc thang trong phòng học, nhìn Cố Mạc phong trần mệt mỏi ở trên bục giảng, nước mắt đã bắt đầu đảo quanh.
Thật sự quá nhiều ngày không gặp anh rồi.
Nhớ nhung như thủy triều.
Thật muốn liều lĩnh nhào lên ôm lấy anh.
Cố Mạc mở sách ra, ho nhẹ một tiếng, tầm mắt giống như không lưu tâm nhìn về phía Tiếu Nhiễm.
Tô Nam dùng lực đụng Tiếu Nhiễm một cái: “giáo viên Cố nhìn cậu rồi.”
Tiếu Nhiễm đỏ mặt sẵng giọng: “Học đi.”
“Giong này của cậu... giống giáo sư Cố rồi.” Tô Nam nửa trêu chọc nói.
“Tô Nam!” Tiếu nhiễm dùng lực nắm chặt eo của Tô Nam, lúc này hai người mowis yên tĩnh lại.
“Tiếu Nhiễm thương lượng với cậu chueyenj này.” Thực sự Cố Mạc xoay người viết bảng, Tô Nam nói với Tiếu Nhiễm.
“Cái gì?” Tiếu Nhiễm khó hiểu nhìn Tô Nam.
Tô Nam kề sát bên tai Tiếu Nhiễm, thần bí nói mấy câu, thẳng đến khi Tiếu Nhiễm đỏ hồng mặt, xấu hổ nói không thôi: “Sao cậu vẫn chưa hết chủ ý ôi thiu thế?
“Soa là ôi thiu?” Tô Nam ngây thơ cười: “Mình đây chính là đưa ra ý kiến hay có thể xúc tiến tình cảm vợ chồng.”
“Nghèo!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt nói.
Tô Nam sao có thể nói ra chủ ý như thế?
Tô Nam lấy sách che mặt, thấp giọng nói: “giáo viên Cố trừng mình rồi.
“xứng đáng.” Tiếu Nhiễm đanh mặt,không cho chính mặt cười ra.
“Người đàn ông của cậu sao lại hung dữ như thế?” Tô Nam nằm úp sấp càng thấp trên bàn.
“Ai bảo cậu đưa ra chủ ý ôi thiu định thiết kế anh ấy?” Tiếu Nhiễm kiêu ngạo nở nụ cười.
Tô Nam bĩu môi: “Mình dám cam đoan anh ấy sẽ cao hứng.” Tiếu Nhiễm lập tức vươn tay ra, dùng lực gãi eo của Tô Nam, khiến cô cười to.
“Tiếu Nhiễm, Tô Nam.” Cố Mạc đanh mặt nói.
Tiếu Nhiễm lập tức túm Tô Nam đứng lên, không đợi Cố Mạc bắt đầu nói người, cô chủ động nhận lỗi: “Giaos sư Cố, thực sự xin lỗi, là sai lầm của chúng rm, chúng em sẽ cố gắng sửa lại.”
Đái Lệ Lệ nhìn Tiếu Nhiễm, khinh thường hừ một tiếng: “Đúng là giả tạo.”
Cố Mạc lạnh lùng liếc nhìn Tiếu Nhiễm và Tô Nam: “Hai người đến văn phòng tôi đứng một tiếng.”
“Không thể nào, giáo viên Cố, thầy đang dùng cách xử phạt về thể xác.” Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị.
“Hai tiếng.” Cố Mạc đen mặt, không chút nào tình nghĩa nói.
“Anh là bạo quân.” Tiếu Nhiễm giận trừng mắt nhìn Cố Mạc, bọn họ giải thích, anh vẫn hung dữ như thế.
“Bốn...” Tô Nam vừa thấy Cố Mạc muốn tăng giá, liền túm Tiếu Nhiễm rời đi.
“Thức thời mới là trang tuấn kiệt, không phải chỉ hai tiếng sao?” Tô Nam khuyên Tiếu Nhiễm.
“Các em là tới để học, không phải tới vui đùa! Nếu lại có người ở trên lớp học không để ý bài giảng, nói đùa, nghịch điện thoại, cuối kỳ thành tích sẽ về không!” Cố Mạc không biết là nói cho Tiếu Nhiễm nghe, hay là nói cho các sinh viên khác nghe, lạnh lùng như diêm la.
Tiếu Nhiễm thè lưỡi.
“giáo sư Cố đã giết vợ mình để răn dạy trăm người, không sợ buổi tối bị đáp xuống giường sao?” Tô Nam che miệng cười trộm.
“Cậu còn đùa mình?” Tiếu Nhiễm đỏ mặt, đuổi theo đánh Tô Nam.
Tô Nam cười chạy đi.
“Cậu nói xem, giáo sư Cố thực sự sẽ phạt hai chúng ta sao?” Tô Nam nói.
“Cậu tin sao? Anh ấy chỉ giết người dọa khỉ, cậu đi chơi đi, mình thu phục anh ấy.” Tiếu Nhiễm cười nói.
“Mình sao lại quên mất?” Tô Nam cười nháy mắt mấy cái: “Cố sư mẫu, cuối kỳ thi cậu cũng thu phục đi?”
Tô Nam nói, khiến mặt Tiếu Nhiễm lại đỏ lên.