Trở lại khách sạn sau buổi xã giao, Cố Mạc rửa mặt xong liền an vị trên ghế cạnh cửa sổ, gọi điện cho Tiếu Nhiễm.
“Hôm nay thi cử thế nào?”
“Cũng không tệ lắm!” Tiếu Nhiễm cao hứng trả lời, “Nhờ có lớp trưởng phụ đạo, em làm đúng được 50% đề.”
“Vậy thì phải cảm ơn người ta thôi. Chờ anh về sẽ mời cậu ta.” Cố Mạc vừa buồn vừa nói.
“Chú, không phải anh đang ghen đấy chứ?” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm hỏi.
“Anh không phụ đạo cho em, không có tư cách ghen.” Cố Mạc nghiến răng trả lời.
“Nếu có anh phụ đạo, môn Anh ngữ của em nhất định sẽ đạt điểm tuyệt đối.” Tiếu Nhiễm dũng cảm cười nói.
“Em tin anh đến vậy à?” Cố Mạc rốt cục cũng tươi cười.
“Có chứ!” Tiếu Nhiễm đột nhiên thở dài, “Cố Mạc, bao giờ anh mới vể? Mai em thi xong rồi sẽ được nghỉ. Mấy ngày nghỉ không có anh sẽ thật nhàm chán.”
“Ngày mai. Khoảng 8h đến A thị.” Cố Mạc cười hỏi, “Nhớ anh à?”
“Chẳng lẽ anh không nhớ em?” Tiếu Nhiễm nói giống như qua bóng bị xì hơi.
“Nhớ! Vốn lượng công việc phải làm trong mười ngày mới xong mà anh đã cố gắng làm xong trong năm ngày, chính là vì muốn mau bay về nhìn thấy em đó.” Cố Mạc trả lời thành thật, “Nha đầu, chúng ta đi trốn đi!”
“Trốn đi đâu?” Tiếu Nhiễm hưng phấn cười nói.
“Đi Maldives. Vé máy bay và phòng khách sạn anh đã đặt hết rồi. Chờ anh về rồi chúng ta đi thôi.” cố Mạc trầm giọng cười nói.
“Để em báo cho ba.” Tiếu Nhiễm có chút kích động nói.
“Em nói cho ông ấy biết mà còn gọi là bỏ trốn sao?” Cố Mạc ngăn cản cười.
“Cũng đúng! Chúng ta lén lút…….” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười rộ lên, “Không nói cho bất cứ ai!”
“Thông minh!” Cố Mạc cưng chiều nói.
“Để em thu dọn đồ đạc!” Tiếu Nhiễm vội vàng nói, “Muốn xuất ngoại, em phải mang hộ chiếc, quần áo, đồ ăn vặt đóng gói lại.”
Nghe Tiếu Nhiễm muốn cúp điện thoại, Cố Mạc gọi cô lại:”Nha đầu, cái gì cũng không cần mang. Hộ chiếu ở chỗ anh rồi, em đi người không là ok.”
“Khi nào xuất phát?” Tiếu Nhiễm hồi hộp nói.
Tuy rằng không phải là lần đầu tiên xuất ngoại, thậm chí cũng không phải là lần đầu tiên đi Maldives, nhưng có thể cùng đi với Cố Mạc, cô thực sự rất háo hức.
“Sáng ngày kia bay. Đêm mai anh đến đón em.” Cố Mạc nói xong, nhìn thoáng qua đồng hồ, “Mau ngủ đi. Mai còn đi thi.”
Tiếu Nhiễm cũng không có cúp điện thoại, ngược lại làm nũng với Cố Mạc:” Nhưng em muốn nói chuyện phiếm với anh cơ.”
“Tối mai em sẽ tán gẫu với em cả đêm. Hôm nay không được!” Cố Mạc nói xong, liền cứng rắn cúp điện thoại.
Không biết vì sao, chỉ cần được nghe giọng nói của cô, anh sẽ không muốn cúp điện thoại. Giọng nói kiêu ngạo bốc đồng của cô làm trái tim anh trở nên mềm mại, muốn dỗ dành cô, cưng chiều cô, yêu thương cô.
Trước kia anh cũng không ngờ có ngày mình lại mê luyến một người con gái đến mức độ này.
“Y Nhiên, thật xin lỗi!” Anh đặt tay lên trái tim, vô cùng áy náy nói.
Tình cảm của anh dành cho Tiếu Nhiễm làm anh cảm thấy có lỗi mỗi khi nhớ về Y Nhiên.
Cả đời này, anh chỉ có thể phụ Y Nhiên.
Bởi vì anh không có lựa chọn nào khác!
Anh yêu Tiếu Nhiễm, yêu không lùi bước.
“Chú, anh thật nham hiểm! Dám cúp điện thoại của em!” Chưa được bao lâu, Tiếu Nhiễm lại nhắn tin đến.
Cố Mạc: Ngủ đi, mai phải dậy sớm.
Tiếu Nhiễm: Nhớ anh, không ngủ được!
Cố Mạc: Để anh hát ru cho em nhé.
Tiếu Nhiễm lập tức gửi một đoạn ghi âm giọng nói:”Chú, tiếng hát của ngài có công lực ma quỷ làm xuyên thủng bộ não, hay là thôi đi. Em ngủ đây! Goodnight!”
Nghe thấy tiếng cười của Tiếu Nhiễm,Cố Mạc không nhịn được cong khóe môi lên.