“Xem ra nỗ lực của bác sĩ Vương không hề uổng phí!” Cố Mạc cười nói.
Sức khỏe của bác gái Tưởng càng lúc càng tiến triển, đây quả thật một việc đáng chúc mừng.
“Ngày mai con mang chút thực phẩm chức năng đến cảm ơn nhà người ta!” Chu Cẩm quan tâm nói “Nếu không phải nhờ bà ấy thì bác Tưởng vẫn điên điên khùng khùng!”
“Con biết!” Cố Mạc gật đầu, trả lời.
——
Bà Tưởng ăn cơm xong thì đi cùng hộ lý xuống vườn hoa đi dạo.
“Tưởng phu nhân, bà có muốn ngồi nghỉ một lát không?” Hộ lý nhìn thấy có một chiếc ghế đá, cười nói.
“Được, tôi cũng thấy chân hơi đau một chút.” Tưởng phu nhân cười nói.
Bà ngồi xuống ghế đá, hít thở cảm nhận không khí trong lành.
Lúc này, một quả bóng rổ lăn tới trước mặt bà. Lúc bà nhặt lên, một cô bé nghịch ngợm đáng yêu xuất hiện trước mặt.
Bà đưa quả bóng trả lại, cười nhẹ một chút.
“Dì à, dì thật xinh đẹp!” Cô bé kinh ngạc cười khen ngợi.
Tưởng phu nhân xấu hổ, hơi đỏ mặt, nghi ngờ hỏi: “Thật sao?”
“Thật mà, con chưa thấy cô gái nào xinh đẹp hơn Tưởng phu nhân nha!” Cô bé lấy lòng Tưởng phu nhân cười nói.
“Con gái của dì còn xinh đẹp hơn dì nữa!” Tưởng phu nhân nhớ tới con gái, trong lòng cảm thấy buồn phiền, “Đáng tiếc, nó còn chưa kịp gả cho Cố Mạc đã..... “
“Cố Mạc? Dì à, con gái cô sắp kết hôn với người tên Cố Mạc sao?” Cô bé giống như kinh ngạc, trợn mắt nói.
“Sao vậy? Con quen sao?” Tưởng phu nhân tò mò hỏi.
“À..... chị gái con cũng sắp kết hôn với người tên Cố Mạc. Không biết có phải là cùng một người hay không?” Cô bé ngồi bên cạnh Tưởng phu nhân, nghi ngờ nói.
“Khéo như vậy sao?” Tưởng phu nhân có chút kinh ngạc. Nếu như vậy sẽ có thêm người nói chuyện phiếm với bà rồi.
“Có lẽ là trùng hợp thôi. Trên thế gian này chắc chắn không chỉ có một mình anh rể tên là Cố Mạc.” Cô bé an ủi bà Tưởng.
“Đúng vậy, trùng tên họ cũng có nhiều mà!” Tuy Tưởng phu nhân nói vậy nhưng trong lòng vẫn cảnh giác.
“Dì à, con nói với dì một bí mật nha!” Đột nhiên cô bé tiến lại gần tai của Tưởng phu nhân, thì thầm: “Chị con đâm chết vị hôn thê của Cố Mạc. Ba con gánh tội thay. Anh rể hận ba con thấu xương, không ngừng gây tổn hại cho công ty của ba con thiếu chút nữa khiến tập đoàn Bằng Trình phá sản. Nhưng mà rốt cuộc cũng qua rồi, chị con và anh rể ngày kia sẽ cửa hành hôn lễ!”
“Cô nói cái gì? Tập đoàn Bằng Trình? Chẳng lẽ ba cô là Tiếu Bằng Trình?” Tưởng phu nhân hốt hoảng hỏi.
“Đúng vậy, dì à, sao dì biết thế?” Cô bé kinh ngạc há hông miệng hỏi.
“Cô nói là chị cô đâm chết người rồi bắt ba gánh tội thay?” Tưởng phu nhân tức giận ngoài dự đoãn, vội vàng giữ chặt hai tay của cô bé, rống lên.
“Đúng vậy! Đây chính là bí mật trong nhà chúng ta đó!”
Tưởng phu nhân ngã ngồi trên ghế tựa, “Thì ra là cô ta!”
Đột nhiên bà đứng dậy, mất hồn đi về. Bởi vì dưới chân là đường đá nên thiếu chút nữa bà ngã xuống.
“Cẩn thận!” Hộ lý chạy đến, đỡ lấy cánh tay bà.
“Dì à, dì sao vậy?” Cô bé chạy đến, quan tâm hỏi.
“Đừng đụng vào tôi!” Tưởng phu nhân phẫn nộ rống lên.
Lúc Cố Mạc nói với bà muốn kết hôn, bà cảm thấy con gái đã chết, bà không nên ngăn cản Cố Mạc kết hôn.
Nhưng hôm nay, sau khi bà đã biết được chân tướng, tức giận trong lòng bốc lên.
Cố Mạc quên Y Nhiên là không đủ tận tâm.
Cố Mạc muốn kết hôn là yêu không đủ.
Cố Mạc kết hôn với hung thủ giết người là bất nghĩa.
Cậu ta có thể cưới bất cứ ai nhưng không thể lấy con gái Tiếu Bằng Trình, không thể cưới người đã giết chết con gái bà được!