๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Đại hoàng tử nhíu mày, thân là đại soái của Tây Chinh quân, hắn có lòng tôn trọng tự nhiên đối với truyền thống quân đội của Khánh Quốc, mặc dù cực kỳ căm ghét đám kỵ binh kia lẳng lặng khoe mẽ trước cung điện, nhưng cũng chẳng nghĩ tới chuyện làm gì, hơn nữa vị trí đứng của chúng rất khó bắn trúng. Phạm Nhàn nói một cách dứt khoát: "Ta không phải quân nhân, cũng chẳng hiểu vinh quang, ta chỉ biết đây là lúc ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.