๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Phạm Nhàn cười nói: "Mỗi người vì chủ của mình, mỗi người có điều giữ trong lòng. Khi xưa hai bên là kẻ thù, ngươi giết ta, ta giết ngươi cũng là chuyện tự nhiên. Ta chỉ muốn để cô hiểu rõ, vị lão đại nhân này, là một trong hai người mà ta không thể thấy rõ hoàn toàn trên khắp thiên hạ." "Hai người?" Hải Đường tò mò quay đầu nhìn. "Không sai." Phạm Nhàn nói với vẻ thận trọng: "Cho dù là hoàng đế nhà ta,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.