๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Cánh tay hơi dịch sang phải, mũi tên nhắm vào tấm rèm bông dày cộn ngoài cửa chính của doanh trướng. Yến Thận Độc vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Ra đi." o O o Rèm bông từ từ được kéo lên, Vương Hi với vẻ mặt áy náy bước vào. Dưới uy hiếp của cây cung dài, hắn không dám tiến thêm một bước nào, chỉ đứng ở cửa thở dài và nói: "Xin lỗi." Con ngươi của Yến Thận Độc co lại, nhìn nhân vật trước mặt tuổi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.