๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Hạ Tê Phi đáp một tiếng, do dự nói: “Đây xem như lần đầu tiên, con đường tới phía bắc coi như là đã được khơi thông. . . nhưng dẫu sao cũng không thể lừa dối được lâu.” Phạm Nhàn suy nghĩ một hồi, giữa hai hàng mi lóe lên ý cười lạnh lùng: “Sợ cái gì? Tín Dương buôn lậu quanh năm, có ai trong thiên hạ không biết? Chỉ cần không để bị nắm nhược điểm, ai có thể làm gì được với ngươi với ta?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.