๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑ Trên bến tàu, Phạm Nhàn mặt mày mỉm cười đáp lễ các quan viên, khổ nỗi chỉ thấy người người nhốn nháo, quan phục hỗn loạn, giữa mùa đông mà đậm mùi mồ hôi, từng gương mặt xa lạ nịnh bợ lướt qua trước mặt, làm sao mà nhận ra rốt cuộc là ai với ai? Còn đám quan viên này lại chẳng hiểu cho cảm nhận của y, thấy vẻ tươi cười trên mặt Tiểu Phạm đại nhân không hề huyên giảm, lại càng cho rằng đây là hiệu quả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.