๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Phạm Nhàn đặt chén rượu xuống bàn, mỉm cười nói: "Mưa tên đầy trời, cả đời này ta chưa từng thấy, chắc kiếp trước cũng chưa từng thấy... Đây không chỉ là ám sát, mà giống như trên chiến trường, khi đó ta mới nhận ra, sức mạnh của cá nhân thật sự có giới hạn." Đại hoàng tử ngồi đối diện chậm rãi gật đầu, khuôn mặt lộ vẻ phức tạp, có lẽ đang nhớ lại thời gian chinh phạt ở phương Tây, chém giết với các bộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.