๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Khi giết Viên Mộng, y vẫn phải mượn nhuyễn kiếm từ Hải Đường. Không thể ăn cơm mềm, cũng không nên mượn nhuyễn kiếm mềm mãi được. Phạm Nhàn nhẹ nhàng gảy mũi kiếm, nghe âm thanh vù vù, không khỏi gật đầu tán thưởng, thầm nghĩ lão Vương này đúng là biết cách nịnh bợ. Nhặt mảnh giấy trong hộp lên, xem qua một lượt, trên đó là những lời tâng bốc thuần thục của Vương Khải Niên, nịnh bợ đến cực điểm. Đầu tiên là tự trách...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.