๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ “Bất luận bây giờ ngươi đã chết rồi hay bị người của Minh gia cướp đi.” Phạm Nhàn ngồi trong xe ngựa, mắt nhìn ra ngoài, nhẹ giọng nói: “Nói chung trong thời gian này, ngươi không thể xuất hiện trước mặt thế nhân, trong viện đã sắp xếp xong xuôi, hãy cố gắng trốn một thời gian, đợi đến khi mọi chuyện yên ổn hãng xuất hiện trở lại.“ Minh tứ gia uể oải đáp ứng. Phạm Nhàn quay đầu lại nhìn hắn một cái, không nhịn được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.