๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ "Bộ hạ có thể không quan tâm, nhưng chẳng lẽ các cơ thiếp trong phủ cũng không quan tâm?" Phạm Nhàn nhặt một lát dưa chuột, nhét vào miệng nhai nhồm nhoàm nói. Lý Hoằng Thành giật mình, một lúc sau mới cười nói: "Trong phủ không có cơ thiếp nào cả, người nhà Diệp gia đã quay về kinh đô hết rồi, ta chỉ giữ lại vài người hầu thôi." Phạm Nhàn ngạc nhiên ngẩng đầu lên, có phần không tin vào tai mình. Thế tử Tĩnh Vương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.