๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Y quay sang mỉm cười với Hải Đường nói: “Như vậy có tính là ta đã kéo cô vào ma đạo không?” “Sao lại là ma đạo?” Hải Đường bình tĩnh đáp: “Chỉ là tâm ma mà thôi., có ước muốn thì sẽ có mất mát, tuy thứ ta muốn trông rất đường hoàng nhưng vẫn có chỗ mất đi. Đây mới là đạo của tự nhiên.” Phạm Nhàn hỏi: “Nhưng cô vẫn kiên trì?” “Đương nhiên.” Hải Đường nhẹ nhàng đáp: “An Chi, ngươi từng nói một câu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.