๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ “Phạm Đề ti không phải ma quỷ ăn thịt người không nhả xương, ngoài sáng không nắm được nhược điểm của chúng ta, lại phải e ngại các quan viên thân sĩ trên đất Giang Nam phản kháng. Hắn không thể nuốt chửng chúng ta được, cho hắn chút thể diện, chắc hắn cũng sẽ để lại cho chúng ta đôi chút mặt mũi.” “Vị Tiểu Phạm đại nhân này... còn không chịu nể mặt cả Nhị điện hạ nữa cơ.” Minh Lan Thạch cười khổ nói. Minh Thanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.