Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Không hề che giấu.
Khí tức bao trùm, sát khí tụ lại
Đúng!
Nguyên Chấp ông ta không dám đấu với Tô Minh thì thê nào? Dù là Tô Minh thật sự giết chết con trai Nguyên ương của ông ta đi chăng nữa.
Nhưng ông ta cũng biết, cũng còn có lý trí, người bề trên như ông ta ra tay với Tô Minh, thì ngay cả học viện Hỗn Độn cũng sẽ tiêu diệt cả nhà họ Nguyên, không thể dây vào học viện Hỗn Độn.
Nhưng…
Tô Ly, đồ con hoang này, lại không được học viện Hỗn Độn bảo vệ.
Đúng!
Chính là con hoang.
Bây giờ chuyện Nguyên Chấp hận nhất chính là tại sao không giết chết Tô Ly ngay giây phút đầu tiên cô vừa đến nhà họ Nguyên.
Đồ con hoang đáng chết!
Đên thời khắc sinh tử của Nguyên ương, ông ta mới để lộ bộ mặt thật.
“Từ bây giờ, bố mẹ của Tô Ly tôi chỉ có Tô Chấn Trầm và Tuỳ Thanh Liên thôi.

Và Tô Ly mãi mãi là Tô Ly”, Tô Ly đứng ngây người ở đó, khóe miệng toàn là máu.

Có lẽ vì khí tức khủng khiếp ở cấp bậc Đại Đế trung vị tám chuyển của Nguyên Chấp trấn áp khiến cô bị thương.


Có lẽ bị thương quá nặng, ảnh hưởng vào tim phổi nên máu tươi chảy ra.

Nhưng khóe miệng Tô Ly lúc này toàn là máu, mặt không còn giọt máu, khí tức yếu ớt.
Cả võ trường đều trở nên yên tĩnh, càng lúc không khí càng quái dị.
Còn Phong Vũ Vân thì tức đến nỗi toàn thân run rẩy.
Cô ta không thể ngờ, vì ép Tô Minh tha cho Nguyên Ương mà Nguyên Chấp lại lấy tính mạng của Tô Ly ra để uy hiếp.

Mà không phải là uy hiếp giả
vờ.
Sát ý và động cơ đó đều là thật.
Phong Vũ Vân thương xót cho Tô Ly, thật sự thương.

Cô ta không thể tưởng tượng nổi lúc này Tô Ly đau đớn như nào.
“Vậy thì để Tô Minh này thử vậy”, một giây sau Tô Minh lên tiếng.
Giọng nói vô cùng bình thản.

Nhưng vẻ bình thản quái dị và kiên quyết này khiến người ta khó thích ứng.


Tất cả những người hiểu Tô Minh thì đều biết, giờ đây anh vô cùng phẫn nộ.

Gần như là không có chút do dự, ông ta rống lên một tiếng: “Đồ khốn! Chết đi!”
Ông ta tung quyền ra, quyền đạo thuần túy, hủy diệt tất cả.
Quyền ý đạt đến trung phẩm lục đoạn.
Ý cảnh hủy diệt cũng đạt đến trung phẩm, cùng với đó là sát ý.
Một quyền đánh ra mà đất trời rung chuyển.
Sắc mặt ông ta như màu máu,
quyền ảnh bao trùm, thoắt cái đã lao tới trước mặt Tô Ly.
Cũng chỉ có vậy thôi, không hề khó.
Còn làm sao mà thuật Sinh Mạng Lưu Phóng của Tô Minh lại nhanh như vậy, trong chớp mắt có thể đập lên quyền của Nguyên Chấp, bởi vì có sức sống mãnh liệt.
Từng hơi thở của loài người và yêu thú đều là thể hiện của sức sống.
Các phần tử không gian lưu động là thể hiện của sức sống không gian.
Sự hủy diệt và tiến hóa của quy luật cũng là thể hiện của sức sống quy luật.
Nêu như không có khái niệm về sức sống thì cả nền văn minh xương không cần khai thiên lập địa nữa, cứ xuất hiện hư không là được, cũng không cần duy trì sự vốn có, cũng không cần tâm Hỗn Độn và không cần
ý chí văn minh của nền văn minh xương nữa.
Nói rộng ra thì tất cả đều có sức sống.
Tất nhiên, sức sống không đồng nghĩa với sinh mạng.
Sinh mạng có linh trí, còn sức sống thì không.
Nhưng sức sống của thuật Sinh Mạng LƯU Phóng đủ rồi.
Nêu thi triển ra thuật Sinh Mạng LƯU Phóng thì sẽ là vô tận, vô hình, còn nhanh hơn tốc độ của quy luật không gian lục đoạn đỉnh phong.
Không cần thời gian, chỉ cần một suy nghĩ là tác dụng của thuật Sinh Mạng LƯU Phóng đã chắn ở phía trước Tô Ly.
Chỉ vậy thôi, vô cùng dễ dàng..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK