Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô cười gì?”, Tô Minh hỏi.

“Không… Không có gì. Chỉ là, hay tạm thời tôi không mời anh đi ăn cơm nữa, tôi đã rất nóng lòng muốn nhìn xem anh gõ chuông, nói không chừng còn tạo được kỷ lục nữa. Chi bằng, anh cứ đi gõ chuông trước, đến lúc đó lấy được thành tích tốt, tôi lại mời anh đến tửu lâu ăn cơm, xem như chúc mừng anh”. Trì Thương Tuyết đề nghị. Không đợi kịp nữa rồi, trước đó, muốn mời Tô Minh đến quán rượu ăn cơm, thực tế là muốn trong lúc đang ăn cơm uống rượu thì thêm ít thuốc, ví dụ như thuốc có công dụng tiêu chảy mạnh các thứ, cô ta muốn giày vò Tô Minh một chút, nhưng bây giờ rõ ràng có cách giày vò Tô Minh còn hay hơn, khiến Tô Minh mất mặt trước mọi người, còn hỏi phải chọn thế nào sao?

“Được thôi!”. Tô Minh đồng ý, cũng không cần nghĩ ngợi, thậm chí chân còn bước nhanh hơn…

Tâm tình Trì Thương Tuyết tốt hơn hẳn, nhìn Tô Minh như nhìn tên ngốc vậy!

Quả thật là tên não tàn không biết điều.

Tô Minh đi bên cạnh đột nhiên lại hỏi: “Cô gái, cô nói xem, nếu tôi gõ chuông có được thành tích tốt thì có thể khiến con gái Tông chủ Kiếp tông để ý không? Thậm chí khiến con gái Tông chủ Kiếp tông giật mình, lập tức âm thầm chấp nhận tôi không?”

“Đúng, đương nhiên sẽ được rồi. Anh trai à, tôi dám đánh cược, nếu anh có thể gõ vỡ được chuông Kiếp, con gái Tông chủ Kiếp tông biết được thì không chừng lại muốn lập tức xin được ở cạnh anh chứ?”, Trì Thương Tuyết vội nói.

“Thật sao?”, Tô Minh nhướng mày.


“Đương nhiên là thật!”. Trì Thương Tuyết gật đầu thật mạnh: “Vì vậy, anh, anh phải cố lên, nhất định phải gõ vỡ được chuông Kiếp đấy!”

“Người hiểu tôi, chỉ có cô”, Tô Minh gật gù.

Cùng lúc đó.

Tô Minh hiếu kỳ nhìn xung quanh: “Mấy người này sao lại vội vội vàng vàng như vậy, trông có vẻ như đều muốn đến sân Kiếp? Kỳ lạ”.

Trì Thương Tuyết muốn cười.

Kỳ lạ sao?

Xem ra, Tiểu Cửu đã truyền tin đi rồi.

Sân khấu đầu đã sắp xếp xong rồi, chỉ đợi tên này mất mặt thôi, bị ném trái cây thối, bị người ta phỉ nhổ sỉ nhục, bị đuổi ra khỏi thành…


“Anh, tôi cũng chuẩn bị đá lưu ảnh rồi, phải ghi lại dáng vẻ anh tuấn khi anh gõ chuông”. Trì Thương Tuyết lại giơ tay lên, trong tay quả nhiên là một viên đá lưu ảnh.

“Cô thật có lòng, chỉ cô hiểu tôi, cô thật sự là tri kỷ của tôi đấy! Tôi có phần muốn cắt đứt tình cảm rồi, con gái Tông chủ Kiếp tông có gì tốt chứ, cũng không bằng cô. Cô gái, cô nói xem, nếu tôi gõ chuông có biểu hiện tốt, cô muốn ở bên cạnh tôi không?”, Tô Minh hỏi, dáng vẻ đều là trêu chọc.

Trì Thương Tuyết lại cười ha ha: “Đương nhiên, tôi rất mong đợi màn thể hiện của anh”.

Cô ta phải dỗ ngọt Tô Minh đi làm chuyện mất mặt.

Sân khấu lớn này, chỉ đợi màn biểu diễn của Tô Minh thôi.

Đúng lúc này.

“Chủ nhân, lão Trang đã trên đường đi đến, sắp đến sân Kiếp rồi”. Tiểu Cửu truyền âm đến.

Trì Thương Tuyết vui vẻ: “Anh trai, chúng ta mau đi thôi, chuông Kiếp đang đợi anh đấy, đã không đợi nổi nữa rồi”.

“Không sai”.

Hai người bước nhanh hơn, đi đến sân Kiếp càng lúc càng đông nghịt người, chật chội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK