Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Không chỉ là Liệt Nhật Hoàng mà ngay cả Liệt Thiên Thương ở bên cạnh và cả những cường giả của vương triều Liệt Nhật đều có cảm giác như bị đánh xuống địa ngục.
Họ cảm giác nhưtim mình đang nằm trong tay Diêm Vương, vận mệnh dường như không nằm trong sự kiếm soát của họ nữa.
“Chạy thôi!”, không biết tốn bao nhiêu công sức, Liệt Nhật Hoàng mới hét lên.
Trong giọng nói đầy vẻ hoảng loạn và run rẩy đến mức cực điểm.
Liệt Nhật Hoàng không biết thanh kiếm trong tay Tò Minh ở đẳng cấp nào nhưng ông ta có thể chắc chắn một điều, nếu không chạy thì sẽ phải chết.
Hiện giờ ông ta không còn suy nghĩ muốn đối kháng nữa rồi, kế cả bản thân ông ta có được mấy loại thần thông khủng khiếp, kể cả ông ta có hơn chục chiêu bài.
Không chỉ có Liệt Nhật Hoàng, mà cả những người khác của vương triều Liệt Nhật trên
tàu con thoi đều có suy nghĩ này.
Thậm chí, nếu cảm nhận kỹ thì còn thấy tàu con thoi dường như biết được có sức uy hiếp chí mạng sắp ập tới nên nó cũng không ngừng rung lắc muốn bỏ chạy.
Tiếc rằng, họ có thể chạy được không?
Không thể!
Bị Ma La Kiếm khóa chặt thì có cơ hội chạy thoát không?

Có! Nhưng đám người Liệt Nhật Hoàng đã bỏ lỡ cơ hội
chạy thoát.
Bởi vì Tò Minh ra tay quá đột ngột, không hề báo trước khiến đám người Liệt Nhật Hoàng không có sự chuẩn bị, vì vậy đã bỏ lỡ thời cơ.
“Cái gì?”, Liệt Nhật Hoàng vẫn chưa thi triển thân pháp thì đã có cảm giác bị một thực lực tuyệt đối và không gian khống chế, dường như rơi vào ranh giới của cái chết mà giãy dụa cũng không có ích gì.
Cả đời Liệt Nhật Hoàng chưa từng biết sợ hãi, vậy mà giờ đây mặt cắt không còn giọt máu, chẳng khác gì người chết.
Tim Liệt Nhật Hoàng đập loạn nhịp như rơi xuống vực thẳm.
Trong lúc khao khát được sống trỗi dậy, nếu đã không chạy được thì chỉ còn cách liều mạng thôi.

Liều rồi, biết đâu lại có cơ hội sống.
Tiếc rằng không kịp nữa rồi…
Õng ta vừa mới quay đầu lại thì chỉ cảm thấy trước mặt có một đường kiếm ảnh.
Kiếm ảnh bao trùm khắp đất trời.
Kiếm ảnh len lỏi vào tinh thần, đầu óc, thể xác và tư duy của ông ta.
Kiếm ảnh như muốn hút máu, moi tim, hút linh hồn của ông ta.
“Không…”, Liệt Nhật Hoàng thảm thiết kêu lên nhưng vẫn chưa dứt thì đã bị tiêu diệt.
Cùng biến mất với ông ta là chiếc tàu con thoi, là tất cả mọi người trong vương triều Liệt Nhật đến cùng ông ta lần này.
Cả đoàn bị tiêu diệt mà không còn sót lại chút gì.
Đó là vương triều Liệt Nhật
đấy!
Trời đất ơi Ị Ị
Đây là vương triều gần như mạnh nhất trong thế giới Tiểu Thiên, là tồn tại của chốn thần tiên trong lòng của hàng triệu tu giả võ đạo của Thiên Đường Ngục.
Vậy mà bị tiêu diệt trong giây lát?
Cảm giác này phải hình dung như thế nào nhỉ?
Không thế hình dung nối!

Chỉ biết rằng, cá Thiên Đường Ngục ít nhất có 1/5 tu giả võ đạo đã ngất đi.
Chỉ biết rằng toàn bộ Thiên Đường Ngục lúc này như biến thành đảo chết.

Mọi hơi thở, ánh mắt, khí tức, nhịp tim đều ngừng lại, giống như quy luật thời gian bị ngưng trệ.
Tất nhiên, không phải tất cả mọi người đều ngây ra.

Trong đó vần còn một người ngoại lệ.
Đó là Tô Minh!
Trong lúc tất cả mọi người đều đờ đẫn ra thì Tô Minh không bỏ lỡ chút thời gian nào.
Sau khi dùng một kiếm khiến tàu con thoi của vưong triều Liệt Nhật biến mất thì anh ngước mắt lên nhìn Hách Liên Giảo rồi cười một cái.
Nụ cười đầy vẻ trầm ổn và bình tĩnh.
Sau đó Ma La Kiếm trực tiếp chém về phía bà ta.
Dù sao thì một ngày chỉ có thế dùng Ma La Kiếm một lần, mỗi lần chỉ dùng được một phút.
Nếu đã dùng Ma La Kiếm thì không thể lãng phí được, chẳng phải thế sao?
Ban nãy chỉ mất một hai hơi thở là có thể hủy diệt được tàu con thoi.
vẫn còn thừa 57, 58 giây nữa.
Tại sao lại chọn Hách Liên Giảo.

Trên thực tế, nếu như được thì Tò Minh muốn chọn tiêu diệt Phó Tử Lập và Phó Tịch trước.

Trực giác nói cho Tò Minh biết, hai kẻ này có sức uy hiếp lớn hơn.
Nhưng hai bố con nhà này quá cấn thận.
Họ cẩn thận đến mức, kể cả có xuất hiện thì cũng chỉ một
chân ở trên hư không, còn một chân ở thế giới thật.

Ma La Kiếm có uy lực giết chết hai bố con Phó Tử Lập trong tức khắc nhưng ẩn giấu theo kiểu của họ thì cũng khó đoán.
Ma La Kiếm có mạnh đến đâu nhưng vì bản thân Tò Minh thực lực có hạn, hiện giờ vẫn chưa phát huy được quá nhiều uy lực của nó, vì vậy không thể chắc chắn 100% có thể khóa chặt họ.
Nếu đã như vậy thì cứ chọn tiêu diệt Hách Liên Giảo trước.
cá người Hách Liên Giảo đều ở trong thế giới thật.
“Bia Hách Liên!”, lúc Ma La Kiếm chỉ vào Hách Liên Giảo thì bà ta liền phản ứng lại.

Tốc độ vò cùng nhanh, hơn nữa bà ta cũng không đến nỗi không cảm nhận được nguy hiểm nên vẫn còn chút thời gian chuẩn bị.

Hơn nữa bà ta cũng khá thông minh và quyết đoán.

Bà ta không chọn cách chạy trốn, nếu chạy thì bà ta biết sự khủng khiếp phía sau sẽ tiêu diệt mình.

Còn nếu đối đầu và ra tay thì còn nực cười hơn.

Ma La Kiếm có thế giết hơn chục người của vương triều Liệt Nhật, vì vậy mà Hách Liên Giảo có tự phụ đến đâu thì cũng
không nghĩ mình là đối thủ của Tò Minh.

Vì vậy, suy nghĩ đầu tiên của bà ta là dùng đến bia Hách Liên.
Vậy bia Hách Liên là gì?.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK