Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ai nấy đều từ hậu điện đi tới phòng lớn của cung điện rồi đi lên trên sân khấu.

Ma Lại đi xuống sân khấu rồi nhận lấy chén rượu mà trưởng lão tộc Ma Tuyền ở bên cạnh đưa cho mình rồi đi về phía Tô Minh.

Rất nhanh…

Ma Lại đi đến trước mặt Tô Minh.

“Người anh em! Nhìn lạ quá, cảm ơn anh đến tham dự hôn lễ của chúng tôi”, Ma Lại đứng ở trước mặt Tô Minh, không khí vẫn vô cùng yên tĩnh. Trong lúc mọi người vô cùng chấn động, hắn nâng chén rượu trong tay lên, nói với Tô Minh, sau đó một hơi uống cạn.

Ma Lại làm như này cũng coi như nể mặt lắm rồi.

Bởi thực lực và thiên phú võ đạo của Tô Minh quá khủng khiếp!

Thử nghĩ xem, cảnh giới Khư Chủ giết Đại Đế.

Đúng là người đầu tiên từ xưa đến nay. Hơn nữa Tô Minh mới hơn 20 tuổi…


Một yêu nghiệt ở cấp bậc như này, kể cả là loài người thì Ma Lại cũng hạ quyết tâm phải lôi kéo bằng được.

“Rượu mà anh mời, tôi không thể uống”, sau đó, điều khiến Ma Lại kinh ngạc, khiến tất cả trưởng lão tộc Ma Tuyền ở bên cạnh, thậm chí tất cả vị khách trong cung điện kinh ngạc chính là Tô Minh lại nói như vậy.

What?

Tô Minh từ chối ư?

Từ chối Thánh tử tộc Ma Tuyền mời rượu?

“Tại sao?”, sắc mặt Ma Lại khó coi, không ngừng run rẩy, trong lòng vô cùng phẫn nộ, xấu hổ và khó hiểu.

“Tôi đến cướp dâu, chứ không phải đến chúc mừng đại hôn của anh. Vì vậy, tôi chắc chắn không thể uống chén rượu này”, Tô Minh nói rất nghiêm túc, có tình có lý, chẳng phải thế sao?

Cướp dâu?


Sắc mặt Ma Lại co rúm lại, sau đó cười nói: “Người anh em nói đùa rồi”.

“Anh nhìn xem tôi giống như đang nói đùa không?”, Tô Minh nói.

Không khí trong cung điện ngay lập tức như bị đông cứng lại.

Mọi người như đông cứng!

Sắc mặt của Ma Lại đầu tiên là khó hiểu, sau đó là xấu hổ, tiếp đó là không dám tin, cuối cùng là sát ý, sát ý vô cùng tàn nhẫn.

Ma Lại nhìn chằm chằm vào Tô Minh, từng hơi thở trở nên trầm trọng hơn.

Cảnh tượng đó như bị ai đó khóa chặt.

Còn Quan Khuynh Thành đứng trên sân khấu cũng theo bản năng mà nhìn về phía Tô Minh…

“Tại sao? Tại sao người này lại cho mình cảm giác vô cùng quen thuộc?”, tim Quan Khuynh Thành đập loạn nhịp, cảm giác không kìm chế được.

Cảm giác quen thuộc mà Tô Minh mang lại cho cô, dường như tất cả mọi người ở tộc Ma Tuyền đều không làm được.

Hơn nữa, cảm giác quen thuộc kèm cả sự thân thiết và tin tưởng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK