Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chỉ một thoáng.
Hai tổ khí siêu cường được sử dụng đồng thời.
Bóng dáng quả chuông lượn lờ, tầng tầng lớp lớp phủ lấy thập cửu hoàng tử, cùng với vạn vật trong đất trời bảo vệ hắn ta.
Chiếc ô kia thì giải phóng vô số quy luật phòng ngự.

Chúng kết thành trận, trận kết thành pháp, pháp kết thành bề mặt.

Cuối cùng, chúng giao thoa với nhau, xoay tròn đều đặn.

Một dòng chảy rực rỡ vô thượng cũng bao phủ người thập cửu hoàng tử.
Hắn ta không dám mơ tưởng rằng mình có thể chống lại Tô Minh hay đối đầu trực diện với kiếm quang Thiên Vẫn của anh, bởi lẽ nó quá mạnh!
Mạnh đến mức không lường trước được.
Hắn ta ngăn cản nổi mới là lạ.
Dù cho hắn ta đang ở cảnh giới Tiên Hoàng tầng thứ năm và có thể chiến đấu với người hơn mình hai, ba tầng…
Hai chí bảo phòng ngự được thi triển cùng một lúc.
Tới rồi.
Kiếm quang Thiên vẫn tới rồi.
Thanh kiếm cứng cáp đâm vào hai chí bảo phòng ngự đầy hung bạo.
Tĩnh lặng như tờ.


Không một âm thanh nào phát ra.
Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng thập cửu hoàng tử đã ngăn cản thế kiếm thành công.
Sự im lặng vẫn tiếp tục, vẫn chẳng có lấy một tiếng động, nhưng… nhưng từng đôi mắt bàng hoàng nhìn cái lồng trông cực kỳ vững chắc được hai bảo vật phòng ngự kia dựng nên sụp đổ!
Bị phá hủy thành những mảnh vụn trong tuyệt vọng.
Con ngươi thập cửu hoàng tử trợn trừng như sắp rớt ra ngoài.
Hắn ta chết điếng luôn rồi.
“Không!”, thập cửu hoàng tử bi ai gầm rống.
Sau đó.
Tiếng hét im bặt.
Thân xác và thần hồn của hắn ta tan
vào hư không.
Người ta chết còn được đầu thai chuyển kiếp.
Còn hắn ta thì không có được cơ hội đó.
Vừa giết thập cửu hoàng tử xong, Tô Minh xoay người nhìn Phù Thông Hải.
“Đừng, tôi…”, ông ta kinh hãi đến độ không đứng vững nối, cầu xin ngay tắp lự chứ không dám mưu toan chạy trốn.

Ngặt một nỗi, Tô Minh sẽ không chờ ông ta nói xong.
Phập…

Kiếm của anh chém xuống.
Phù Thông Hải cũng nhận lấy kết cục giống như thập cửu hoàng tử của Huyền Diễm Tiên quốc.
Sau khi iàm xong.
Tô Minh gật đầu với Huyền Sơ Tinh và Ninh Khinh Khinh bần thần đứng trong khe nứt không gian rồi xoay người, đi vào hư không.
Đúng lúc này.
“Láo xược! Dám giết đứa em thứ mười chín của tao, dù mày là ai, dù có chạy đằng trời, bổn cung cũng sẽ xé xác mày thành trăm mảnh!”, một giọng nói lạnh buốt giá, ẩn chứa sát ý cùng cực vang vọng toàn bộ bí cảnh Mai Tiên.
Giọng nói ấy làm người nghe ớn lạnh đến tận xương tủy.
Đằng đằng sát khí.
Tô Minh chưa đi vào hư không, nghe vậy dừng chân.
Anh quay đầu liếc mắt nhìn bí cảnh Mai Tiên, thách thức: “Chờ mày đến giết tao đấy!”
Dứt lời.
Tô Minh thi triển quy luật không gian.
Trong hư không, anh chạy nhanh về phía nền văn minh Xương.
Nền văn minh Xương.

Tại học viện Hỗn Độn.

“Loạt soạt, loạt soạt…”
“Xet xet xet!”
Khe hở xuất hiện khắp nơi trong học viện Hổn Độn, đâu đâu cũng thấy những cái hố sâu hun hút.
Trông cứ như vực thẳm dẫn lối đến địa ngục vậy.
Có những luồng khí đen kịt chảy ra từ trong các khe hở và hố sâu.
Đó là những luồng khí với sức ăn mòn và sức hủy diệt đáng sợ.
Gần như tất cả mọi người trong học viện, trong đó có học sinh và thậm chí là người có chức vụ cao của học viện đều phải thiết lập màn chắn chân khí phòng ngự để ngăn chặn chúng.
Học viện Hỗn Độn giờ đây đã chìm trong hổn loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK