Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc nói chuyện, Tống Quỳnh còn kinh ngạc nhìn thoáng qua Ma La Kiếm trong tay Tô Minh, chỉ mới nhìn một chút mà như muốn nổ tung!

Quá đáng sợ.

Quá mạnh.

Cho dù giờ phút này Ma La Kiếm kia không hướng về bà ta, bà ta cũng phải sợ vỡ mật.

Tại sao trên đời này lại có binh khí khủng bố như thế?

Quan trọng là tại sao cậu thanh niên Tô Minh lại có thể nắm thanh kiếm này trong tay được?

“Thông minh lắm”, Tô Minh khen Tống Quỳnh một câu.


“Cậu Tô, có thể tha cho thân già một mạng không?”, trong giọng nói của Tống Quỳnh có vẻ cầu khẩn: “Nể mặt thân già rất biết điều đi”.

“Nhưng trước đó tôi đã nói rồi, trong ba giây mà bà không đi thì sẽ chết, nếu tha mạng cho bà thì tôi sẽ nuốt lời, mà tôi lại không thích nuốt lời lắm”, Tô Minh thản nhiên nói.

“Cậu Tô, hay… hay là cậu gieo vào trong thần hồn Thức Hải của tôi một hạt giống thần hồn khống chế tính mạng tôi, có thể nổ tung bất cứ lúc nào đi, mạng sống của tôi nằm trong tay cậu, kể từ hôm nay thân già và Thần La Thiên sẽ phụ thuộc vào cậu Tô, làm nô lệ cũng được, cậu Tô, như vậy được không?”, Tống Quỳnh cắn răng, lên tiếng nói.

Vì để sống sót, bà ta cũng rất liều mạng.

“Có thể”, Tô Minh nhìn Tống Quỳnh một cái thật sâu, cuối cùng gật đầu.

Không thể không nói, người phụ nữ này đủ thông minh.


Cũng đủ hung ác đối với mình.

Đúng là cực kỳ biết điều.

Một giây sau, Tô Minh gieo một hạt giống thần hồn vào trong thần hồn Thức Hải của Tống Quỳnh, mạng sống của Tống Quỳnh bị nắm giữ bởi một suy nghĩ của Tô Minh.

“Cậu chủ!”, Tống Quỳnh cung kính nói, không có một suy nghĩ khác thường nào.

Bà ta đúng là biết điều.

“Thả tôi ra! Thả bản điện tử ra! Cậu mà giết bản điện tử, nhất định điện Hoàng Tuyền sẽ để cậu sống không bằng chết, điện Hoàng Tuyền rất mạnh mẽ, kinh khủng, là thứ mà cậu không thể tưởng tượng được đâu!”, giờ phút này Thất điện tử bị Tô Minh bóp cổ khàn giọng quát, trong giọng nói khàn khàn vì sợ hãi còn có cả sự uy hiếp.

“Thật sao?”, Tô Minh nhìn Thất điện tử một cái, tùy ý nói, đối mặt với uy hiếp này mà anh cũng chẳng có tí cảm xúc nào.

Cách đó không xa, Tống Quỳnh nhìn thấy vậy mà run sợ.

Trên thực tế, nếu bà ta là Tô Minh, nhất định sẽ không giết Thất điện tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK