Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gương mặt Huyền Sơ Tình lập tức ngượng ngùng ửng đỏ, theo bản năng muốn rút tay mình về lại nhưng không lại được, bởi vì Tô Minh không hề buông tay.

Ngược lại, Tô Minh quay đầu, mắng Ninh Khinh Khinh một câu: “Liên quan gì đến cô? Tay của Sơ Tình, tôi nguyện ý nắm, đổi thành tay cô, có cầu xin tôi nắm thì tôi cũng không thèm”.

“Anh…”, Ninh Khinh Khinh tức giận đến mức run rẩy cả người, đôi mắt xinh đẹp hung tợn trừng nhìn Tô Minh: “Khốn kiếp! Tay của tôi thì sao? Tay của tôi rất đẹp đấy có được không? Anh mù rồi!”

Tô Minh lập tức cạn lời.

Không hiểu sao Huyền Sơ Tình chợt muốn cười.

Trọng điểm của nha đầu Ninh Khinh Khinh này, vĩnh viễn rất kỳ quái.

Trên thực tế, ở ngoại giới, trong đại sảnh đón khách, lúc này, rất nhiều người đều mang vẻ mặt kỳ lạ, không kìm được đều nhìn sang Huyền Tinh Bình.

Nền văn minh Trạch vẫn còn khá bảo thủ.


Nam nữ qua lại không rõ ràng.

Kiểu hành vi nắm tay quang minh chính đại như vậy, có thể nói là vô cùng to gan.

Ngay cả gương mặt nhỏ của Lạc Ngưng Nhi cũng ửng đỏ, chị và anh rể khoe ân ái cũng công khai quá đi mất.

“Còn ra thể thống gì!”, Huyền Tinh Bình cắn răng cắn lợi, lửa giận bừng bừng, thậm chí còn có cả sát ý, bà ta chỉ cảm thấy Tô Minh đang trêu gan nhà họ Huyền, đáng chết!

Tiếp đó.

Tô Minh và Huyền Sơ Tình tiếp tục đi.

Mà Ninh Khinh Khinh thì vẫn còn lẩm bẩm không ngừng.


“Tô Minh, ở đây là bí cảnh Mai Tiên, là nơi vô số yêu nghiệt của nền văn minh Trạch muốn vào mà cũng không có cơ hội, anh có cơ hội đi vào đây, không tranh thủ thăm dò, đi tìm kỳ ngộ, mà cứ tản bộ vậy sao? Anh cho rằng đang hẹn hò với cô Huyền sao? Hừ, bây giờ anh cũng không phải hạng tư nữa, mà là hạng năm rồi, Tuỳ Tiềm cũng đã vượt qua điểm anh rồi! Anh Phù Dịch thì đã gần đến bốn trăm ngàn điểm rồi, anh tra thử đi, quả thật là làm chậm trễ cô Huyền, nếu cô Huyền hợp tác với người khác, đổi sang bất kỳ người nào, e là cũng mạnh hơn anh nhiều!”

Ninh Khinh Khinh là đang muốn khiêu khích Tô Minh.

Khinh Khinh này chưa từng cãi nhau thua bao giờ!

“Tự lo chuyện của cô đi”.

Đáng tiếc, lần này Ninh Khinh Khinh đã gặp phải đối thủ rồi, cho dù cô ta có khiêu khích thế nào, dù sao Tô Minh cũng chỉ thản nhiên bỏ lại một câu “Tự lo chuyện của cô”, Ninh Khinh Khinh tức đến mức thở hổn hển, nghiến chặt răng.

“Tô Minh, anh xấu thật, anh xem cô ấy tức giận rồi!”, Huyền Sơ Tình không nhịn được nói, cô ta cũng không có ác cảm gì với Ninh Khinh Khinh, dù sao cũng chỉ là đơn thuần bị chiều hư mà thôi, so với kiểu Huyền Thi yến âm thầm hãm hại sau lưng thì không biết đã tốt hơn không biết bao nhiêu lần?

Mấy tiếng sau.

Tô Minh và Huyền Sơ Tình vẫn thảnh thơi mà đi.

Đột nhiên.

“Tô Minh, đứng lại! Đừng tiến lên trước nữa!”, Ninh Khinh Khinh chợt quát lớn, hơn nữa, gương mặt xinh đẹp của cô ta bỗng trở nên căng thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK