Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Cũng may Thanh Hòa vào mật cảnh rồi”, Cổ Kim lẩm bẩm một câu.

Mấy ngày trước Quý Thanh Hoà xin với học viện để vào mật cảnh Linh Võ là nơi có rất nhiều truyền thuyết của học viện Linh Võ.

Lúc đó, Cổ Kim còn khuyên Quý Thanh Hoà đừng xốc nổi.

Mặc dù mật cảnh Linh Võ có rất nhiều truyền thuyết, trong đó cũng có rất nhiều bảo vật võ đạo nhưng có rất nhiều
nguy hiểm.

Nhưng cuối cùng Quý Thanh Hoà vẫn quyết tâm vào mật cảnh Linh Võ, trở thành học viên nhỏ tuổi nhất, cảnh giới thấp nhất trong lịch sử của học viện Linh Võ.


Nhưng hiện giờ thấy, nếu Quý Thanh Hoà không vào được thì hòm nay cũng sẽ trở thành người giúp việc cho Liên Ngọc Chi rồi chăng?
“Viện trưởng! Nhờ ông sắp xếp cho cô chủ và những anh tài đến từ thế giới Đại Thiên chỗ ở tử tế”, một lát sau, Tống Kình Thương nhìn về phía Lâm Chân Võ nói.
“Cô Liên! Các vị anh tài! Xin mời!”, Lâm Chân Võ nhìn Tống
Kình Thương một cái, không nói gì rồi chắp tay về phía Liên Ngọc Chi.
Mấy tiếng sau…
“Tống Kình Thương chết tiệt!”, đám Ngư Dung Băng đang tụ họp ở trong lầu các của Ngư Dung Băng, họ đang đợi tin tức.

Trước đó họ đã phái ra một số học viên để ngăn không cho Tô Minh quay về.
Nhưng nào ngờ…
Học viên được phái đi đều mất tích một cách thần bí.
Rõ ràng là do Tống Kình
Thương sai người đi làm việc này.

Tống Kình Thương là thái tử của hoàng triều Nghịch Vân, tất nhiên bên cạnh sẽ có người bảo vệ, muốn làm việc này vô cùng dễ.
“Tiếp tục dùng bùa hộ mệnh liên lạc với Tô Minh, khuyên hắn đừng về”, Hứa Như Ý lớn tiếng nói, có chút hoảng loạn.
“Đã dùng mất mấy cái bùa hộ mệnh rồi nhưng không nhận được hồi âm.

Chúng tôi rất hiểu Tô Minh, anh ấy rất cố chấp”, Ngư Dung Băng ngồi trên ghế, lộ ra nụ cười khổ.
Tò Minh đang trên đường đến học viện Linh Võ.
Đường đi khá dài nhưng anh không vội.


Bởi vì nhìn từ thông tin mà Ngư Dung Băng truyền đến thì chắc chắn họ không gặp nguy hiếm, chỉ bị ép làm người giúp việc của một cô gái ở thế giới Đại Thiên thôi.
“Ép người phụ nữ của tôi đi theo cô làm người giúp việc ư?”, Tò Minh nheo mắt lại, lẩm bẩm.
Quan Khuynh Thành ở bên cạnh có chút hiếu kỳ, rốt cuộc là kẻ ngốc nào ở thế giới Đại Thiên lại dám dây vào Tô Minh?
Điên rồi sao?
Ngay cả phụ hoàng của cô ta dây vào Tò Minh mà cuối cùng cũng phải lui lủi quay về.
Sau đó Tô Minh hít hơi thật sâu thu lại cảm xúc của mình, tiếp tục tu luyện.

Dù sao thì vẫn còn hơn nửa ngày mới đến học viện Linh Võ.
Tô Minh tiếp tục tu luyện.
Thời gian này có được nhẫn không gian của Lâm Yển và Mạt Thính Vũ, còn cả tài nguyên võ đạo ở Tiên Âm Cốc, cộng với nhẫn không gian mà Quan Hoàng tặng, tài nguyên võ đạo
trong tay Tô Minh đã vô cùng nhiều.

Đầu tiên là về phương diện linh thạch Tô Minh đã có được 4,6 triệu viên linh thạch thượng phẩm và 12000 linh thạch cực phẩm.
Đây vần chưa được coi là thu hoạch lớn nhất.


Lớn nhất phải kể đến một môn kiếm đạo thần thòng trong nhẫn không gian của Lâm Yển, có tên là ‘Kiếm tam thập nhị đại nhật phong bạo’, là một mòn kiếm đạo thần thòng vô cùng mạnh.
Lúc đó, trong lúc đấu với Lâm Yển, Tô Minh đã cảm nhận được sức mạnh của nó.
Uy lực của môn kiếm đạo thần thòng này nằm ở ‘Cửu kiếm kinh tiên’ và ‘Thập kiếm vĩnh hằng’.

Nhắc đến hai mòn kiếm đạo thần thòng có được trong nhẫn không gian của Phó Tử Lập, Tò Minh không kìm nối mà
có chút đắc ý.

Bởi vì thời gian này anh đã tu luyện được đến mức ‘tiếu thành’ rồi.
‘Kiếm tam thập nhị đại nhật phong bạo’ Tò Minh cũng vừa bước vào nhập môn.
Có được ba mòn kiếm đạo thần thông trong tay, sức chiến đấu thực tế của Tô Minh sẽ tăng lên rất nhiều, chiêu thức chiến đấu cũng nhiều hơn.
Một thu hoạch khác chính là bia Huyền Diệu, cấp bậc lại tăng thêm lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK