Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì vậy, cho dù Cố Hoàng Sí đang phẫn nộ đến mức toàn thân run rẩy…

Cho dù là hận không thể đấu một trận sống mái với Dư Mộc Dưỡng.

Nhưng lý trí nói với ông, không thể!

Không thể!

“Viện… viện trưởng, xin hãy bình tĩnh trước đã. Không chừng Tô Minh có thể mà, người xem, thần sắc của cậu ấy rất… rất thoải mái.”, Nguyên Bảo lên tiếng nói.

Cố Hoàng Sí lúc này mới nhìn về phía Tô Minh, kinh ngạc phát hiện, quả thực là như vậy.

Cho dù đã bị dung khí bán bộ bao phủ nhưng Tô Minh lúc này vẫn rất bình tĩnh, không có một chút hoảng sợ.

“Tô Minh, chết đi! đỉnh U Minh, trấn!”, chính lúc này, Lâm Qua đột nhiên gầm lên, cưỡng ép thúc giục đỉnh U Minh lao về phía Tô Minh.

Tô Minh vẫn bình tĩnh như cũ, thậm chí, có chút giễu cợt.

Bình tĩnh nhìn về phía đỉnh U Minh đang lao về phía mình, trong đầu anh liền hiện lên một suy nghĩ: Thứ rác rưởi gì vậy? Dung khí bán bộ rất mạnh đó sao? Bia Huyền Diệu của mình cũng đã thăng cấp thành dung khí bán bộ rồi đấy thôi!

Huống hồ, bia Huyền Diệu là dung khí bán bộ vẫn còn nguyên vẹn không chút hư tổn, mà đỉnh U Minh đã tàn tạ rồi. Thế càng không cần nói, đỉnh U Minh này là do Lâm Qua cưỡng ép vận dụng, mà bia Huyền Diệu là chí bảo bản mệnh của bản thân, dễ dàng liền có thể vận dụng một cách hoàn hảo.

“Vốn không muốn đem bia Huyền Diệu ra để ức hiếp người ta, cứ phải ép mình thi triển bia Huyền Diệu, hà tất phải như thế chứ!”, Tô Minh lẩm bẩm, khóe miệng nhếch lên một tia nghịch ngợm.


Chớp mắt.

Đã đến rồi.

Đỉnh U Minh kia theo mang sức mạnh ngập trời, mang theo sự tàn ác vô hạn, mang theo linh hồn thù hận vô thượng, lại kết hợp với sức mạnh trấn áp chư thiên, lao về phía Tô Minh.

Xem chừng, rất khủng bố.

Giống như đao Trảm Thiên đang chém con kiến vậy!

Rất nhiều học viên của Hạp Tự đều không dám nhìn.

Ngay cả Nguyên Bảo mê muội rất tin tưởng Tô Minh thì sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, căng thẳng, vô cùng căng thẳng.

Trong một phần ngàn nhịp thở, mắt thấy đỉnh U Minh và Tô Minh sắp tiếp xúc.

Đột nhiên.

“Bia Huyền Diệu!”, Tô Minh thốt ra ba từ này.

Ngay lập tức.


Một bên bia thần!

Cứ như vậy xuất hiện trước mặt Tô Minh, xuất hiện phía trước đỉnh U Minh một cách quỷ quyệt.

Khoảnh khắc đó, bia Huyền Diệu vừa xuất hiện, dường như hỗn độn cuồn cuộn ngất trời, gào thét, gợn sóng, trôi nổi bất định trên biển lớn, một tấm bia định Hải Thần xuất hiện.

Tất cả đều ổn định, đều an tĩnh lại.

Tất cả, đều đã khôi phục.

Có thể thấy rõ, đỉnh U Minh càng rung mạnh hơn, là... là đang sợ hãi!

Cũng cùng lúc này…

Ầm…

Bia Huyền Diệu va chạm với đỉnh U Minh.

Đỉnh U Minh trực tiếp bị bay lộn ngược đi, ánh sáng vốn đã tối chìm, vụt tắt nhanh chóng.

Mà bia Huyền Diệu thì càng lúc càng phát sáng rực rỡ.

Hơn nữa, trong lúc đỉnh U Minh đang bay lộn ngược đi, bia Huyền Diệu đã lấn át tiến tới, cấp tốc tiếp cận, nện liên tục như điên cuồng trong không trung.

Beng… Beng… Beng…

Âm thanh lanh lảnh.

Tựa như đánh vào lòng của tất cả mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK