Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thậm chí số điểm của Tô Minh cũng tụt xuống hạng 4 rồi.

Bây giờ, đứng thứ nhất là Phù Dịch với 200 ngàn điểm.

Đứng thứ 2 là Phù Nhẫn với 40 ngàn điểm.

Người thứ ba là Ninh Khinh Khinh, hơn ba mươi ngàn điểm tích luỹ. Mặc dù Ninh Khinh Khinh chỉ có một mình, không có người hợp tác, không tính điểm tích luỹ thứ hạng các thứ, nhưng chỉ là không tính kết quả cuối cùng thôi. Nếu trước mắt có thành chủ Mai Tiên ở đây, bằng lòng để Ninh Khinh Khinh tạm thời có mặt trong bảng xếp hạng đơn thì cũng không phải chuyện khó. Khi điểm xếp hạng cuối cùng xuất hiện thì thành chủ Mai Tiên lại loại bỏ Ninh Khinh Khinh cũng được, cũng xem như là dỗ con gái vui vẻ.

Thứ tư là Tô Minh.

Hơn nữa, Tuỳ Tiềm xếp thứ năm, mắt thấy sắp đuổi kịp rồi.

“Không xuất hiện cũng tốt, nhỡ đâu vừa ra thì lại gặp phải Phù Dịch công tử nhà chúng ta thì sao?”, một người trẻ tuổi cùng lứa bên cạnh Phù Thanh Dung của Phù gia chế giễu nói.

Không hề che giấu.

Mà trực tiếp cười nhạo.


Tất cả mọi người đều nghe thấy.

“Anh… Gặp phải thì thế nào?”, Lạc Ngưng Nhi có chút không phục, trừng mắt liếc nhìn đối phương.

“Anh nói gặp được thì thế nào?”. Đối phương càng cười nhạo hơn: “Gặp rồi, nhỡ đâu xảy ra xung đột, vậy anh rể của cô e là chết thảm rồi!”

“Ai nói anh rể tôi sẽ chết, anh rể tôi…”. Gương mặt Lạc Ngưng Nhi tức giận đỏ bừng, muốn tâng bốc Tô Minh, dù sao trước đây Tô Minh thể hiện cũng xem như là chấn động mọi người.

Thế nhưng.

Còn chưa kịp lên tiếng tâng bốc thì Huyền Tinh Bình đã quát lớn: “Đủ rồi, đừng có để mất mặt nữa”.

Huyền Tinh Bình phiền chán cau mày.

“Sao lại mất mặt? Cô Bảy, rõ ràng anh rể rất xuất sắc, rõ ràng biểu hiện lúc trước…”, Lạc Ngưng Nhi lầm bầm, không phục, lại bị Huyền Tinh Bình ngắt lời: “Biểu hiện có được như Phù Dịch không?”

Lạc Ngưng Nhi im lặng.


Không được.

Cô ta cúi đầu.

Cùng lúc đó.

Trong bí cảnh…

Đột nhiên Ninh Khinh Khinh dừng lại.

“Khinh Khinh, sao rồi?”, Phù Dịch quay đầu, nhìn Ninh Khinh Khinh.

“Nên tách ra thôi!”, Ninh Khinh Khinh do dự một lát, rồi lên tiếng: “Anh Phù Dịch, tôi cảm thấy nếu cứ đi cùng với anh và cả Phù Nhẫn, hoàn toàn mất đi thú vui của hành trình bí cảnh”.

Ninh Khinh Khinh cảm thấy có thêm thiện cảm với Phù Dịch.

Nếu không sẽ không gọi Phù Dịch là anh Phù Dịch rồi.

Nhưng, cũng chỉ một chút thôi, dù sao cũng chỉ mới tiếp xúc không lâu?

Có thiện cảm hay không, tạm thời không nói đến, nhưng bây giờ cô ta quả thực không thấy hứng thú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK