Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu Tô đang nghiêm túc sao?”, Nhạc Diễn thu lại nét cười, nhìn Tô Minh chăm chú, không có gì bất thường, giọng nói của hắn vẫn nhàn nhạt, vô cùng bình lặng.

“Theo anh thì sao?”, Tô Minh hỏi ngược lại một câu: “Muốn ra tay thì nhanh làm đi, đừng nói nhảm nữa”.

“Sơ Tình, tôi vốn muốn nể mặt cô, không muốn lấy mạnh hiếp yếu, nhưng tiếc thay, tính một đằng lại ra một nẻo, bạn đồng hành của cô thực sự không biết trời cao đất dày, vậy thì để tôi giáo huấn anh ta một bài học đi”, Nhạc Diễn liếc Huyền Sơ Tình một cái, sau đó…

Bất ngờ ra tay.

Nếu đã quyết định hành động thì phải sấm rền gió cuốn!

Nhanh.

Hung ác.

Chuẩn.

Đưa tay tên chính là một chỉ.


“Vèo!”

Ngón tay xoay chuyển lật trời, ánh sáng xanh châm chích lạnh buốt.

Một tầng sóng vần, giống như sóng nước bập bềnh dày đặc trong không gian, rung chấn vỡ tan tiên tắc xung quanh, tạo ra hiệu ứng hư không tuyệt đối, trong trường hợp chỉ ấn không gặp bất kỳ lực ma sát hay lực cản nào, tức thời đã lao vụt tới trước người Tô Minh.

Chỉ ấn tinh thuần, sinh động như thật, trong sắc lam lộ ra ánh bạc, ánh sáng trải dài, mang theo sự vững vàng, ngưng kết hương vị hủy diệt khủng bố.

Chỉ ấn này đương nhiên không phải là chiêu sở trường hoặc lá bài tẩy của Nhạc Diễn, dù sao thì ngay cả kiếm, còn có tháp vàng cũng chưa được hắn lấy ra sử dụng.

Nhưng chỉ ấn này cũng không yếu, sức mạnh thuần túy đã đạt tới tám long lực.

Hơn nữa, nó còn chứa đựng quy luật hủy diệt của thất đoạn đỉnh phong.

Theo Nhạc Diễn, chỉ một chỉ này dùng để chém giết Huyền Thi Yến, Huyền Sơ Tình cũng không có vấn đề gì, huống chi đối phó với một con kiến hôi còn chưa tới cảnh giới Tiên Nhân như Tô Minh.

“Chết đi”, tâm trạng Huyền Thi Yến vô cùng tốt, đôi mắt cô ta lập lòe tia sáng kích động, nhìn hướng Huyền Sơ Tình, đợi sau khi Tô Minh chết, Huyền Sơ Tình sẽ thương tâm đến mức nào!


Tuy nhiên.

Cũng chính vào lúc này.

“Chỉ có chút thực lực này?”, Tô Minh thoáng nhíu mày.

Có chút tẻ nhạt.

Lời còn chưa dứt.

Anh giơ tay lên, một cái búng tay.

"Đinh!"

Trong tiếng vang thanh thúy, chỉ ấn đã tới trước mặt Tô Minh mà Nhạc Diễn đánh ra kia đã vỡ nát thành bột phấn, hóa thành hư vô.

Làm sao có thể?

Nhạc Diễn có chút kinh ngạc.

Hắn quả thực không vận dụng toàn bộ sức lực, nhưng cũng chưa tới mức ngay cả một con kiến cấp bậc Đại Đế cũng không thể nghiền nát!

Chuyện gì đã xảy ra?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK