Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu nói bia Huyền Diệu đã khiến ông ta rất rung động và khát vọng thì Ma La Kiếm xuất hiện đã khiến ông ta sắp tham lam đến điên rồi.

Ông ta gần như xác định, nếu Ma La Kiếm rơi vào tay mình thì sức chiến đấu của mình có lẽ có thể giết Triệu Phong Niên và viện trưởng ba học viện lớn khác trong tích tắc. Đến lúc đó, học viện Tiên Lạc sẽ trở thành học viện đứng đầu, thậm chí là có thể sánh với cả ba thế lực siêu nhiên.

Viên Châm gần như đã hạ quyết tâm muốn có được Ma La Kiếm.

Dù sao thì vừa rồi ông tay cũng đã ra tay rồi. Tên tuổi của học viện Tiên Lạc cũng mất thì còn gì cần kiêng kỵ nữa chứ? Giết Tô Minh và đoạt thanh kiếm kia mới là điều quan trọng nhất.

"Không tồi nha lão già, ông có mắt nhìn đấy", Tô Minh cũng không phủ nhận.

Thiếu Ma La Kiếm, anh chắc rằng là Viên Châm tùy ý ra tay thôi cũng đủ để giết mình trong tích tắc. Nhưng vậy thì sao chứ?


"Lão già kia, tôi nói hôm nay dừng ở đây, ông hẳn là cảm thấy may mắn đi, sao? Thật đúng là muốn giữ tôi lại hả? Thật ra thì không lừa ông, tôi cũng có người lớn trong nhà, ông muốn giữ tôi lại tiếp tục chơi đùa thì tôi đoán là kết cục của cả ông và học viện Tiên Lạc đều sẽ rất thảm đấy, ông tin không?", Tô Minh nhàn nhạt nói.

Anh nói vẻ rất nghiêm túc, không hề có ý nói giỡn tý nào.

Viên Châm híp mắt, không nói gì.

Tô Minh dùng loại thái độ tôi có ô dù này nói chuyện đúng thật là khiến ông ta hơi băn khoăn! Chẳng lẽ đằng sau Tô Minh thật sự có người lớn rất rất mạnh nữa sao? .

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên |||||

Nhưng mà...


Viên Châm hít sâu một hơi, ông ta rõ ràng cảm nhận được trong phạm vi năm trăm mét tính cả trên không trung đều không có người quá mạnh nào đang ẩn nấp. Ông ta cảm thấy Tô Minh muốn mình sợ ném chuột thì vỡ đồ nên mới nói dối.

Huống chi Viên Châm cũng có tự tin rằng cả thế giới Đại Thiên này không có bao nhiêu người có thực lực mạnh hơn ông ta.

Căn nguyên đại đạo của thế giới Đại Thiên bị thiếu hụt, theo quy tắc thì Đại Đế hay Bán Đế đều không thể xuất hiện được. Mà chỉ cần không có Đại Đế và Bán Đế thì còn ai có thể đe dọa được ông ta?

Có quyết định, Viên Châm liền vuốt râu, nói: "Tô Minh, hôm nay bổn tọa sẽ giết cậu, cậu có tiền bối hay người lớn gì thì bảo người đó đi ra đây là được! Bổn tọa có gì phải sợ?"

Sát khí của Viên Châm rít gào. Vừa nói xong thì cả tầng võ đạo nơi vị trí của học viện Tiên Lạc cũng run rẩy.

Viên Châm bày ra cả người khí thế, mạnh đến nỗi không bờ bến, không thể tưởng tượng được.

Con mắt đại đạo phía trên bầu trời không ngừng âm ỉ dao động. Vô số loại quy luật đại đạo đang không ngừng rít gào, ngưng tụ. Cả hồ Tiên Lạc giống như sẽ ngay lập tức bị Viên Châm nhằm vào, bao phủ, khóa chặt lại.

Ngoài Triệu Phong Niên và một số rất ít người ra thì giờ phút này gần như tất cả mọi người đều cảm nhận được tính mạng của mình đang treo dưới một câu nói của Viên Châm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK