Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh vừa dứt lời.

Tất cả đều ngây ra!

Bởi vì, dù thân phận của Tô Minh có cao đến mức dọa người, có được sự ủng hộ của toàn bộ Hạp Tự, ngay cả lão tổ Hạp Tự cũng cực kỳ cực kỳ ủng hộ Tô Minh...

Nhưng dù sao thì, Tô Minh cũng chưa tới 30 tuổi, lại còn là tầng thứ chín cảnh giới Tổ Tiên!

Đúng thế, là thiên phú, chỉ sợ là vô địch!

Tầng thứ chín cảnh giới Tổ Tiên khi chưa tới 30 tuổi, vài tỷ năm cũng khó có thể tìm được.

Nhưng cũng chỉ là thiên phú mà thôi!

Nếu nói về đối chiến, thì phải bàn về thực lực.

Để Bùi Kình tự bạo đan điền, hay là chiến đấu sống chết đây?


Bùi Kình có là tên ngốc cũng biết nên chọn thế nào.

“Anh... anh chắc chứ?”, Bùi Kình cũng ngây ra, hắn luôn tự hỏi tai mình có ảo giác hay không.

“Tôi chắc chắn!”, Tô Minh gật đầu.

“Nếu... nếu tôi giết anh thật, bọn họ sẽ tha cho tôi chứ?”, Bùi Kình nhìn về phía Cố Hoàng Sí, lão tổ Hoành Nhất.

“Tất nhiên rồi, sư tôn, ba vị lão tổ, những người khác của Hạp Tự cũng đồng ý, nói được làm được, ít nhất chúng tôi cũng giữ chữ tín!”, Tô Minh bình tĩnh nói.

“Vậy thì tôi sẽ chiến đấu đến chết!”, Bùi Kình hưng phấn, như được bơm máu sống lại.

Vốn dĩ, hắn đã tuyệt vọng đến vực sâu của địa ngục rồi.

Không ngờ...

Bùi Kình thích nhất là loại người tự cao tự đại như Tô Minh.


Cảnh giới Tổ Tiên tầng thứ chín, đây là cái quái gì chứ hả?

Thiên phú không có nghĩa là có thực lực.

Bùi Kình là tầng thứ sáu của cảnh giới Thập Phương Siêu Thoát thật sự đây này.

Khoảng cách giữa hai cảnh giới cũng như trời và đất vậy.

Chắc chắn Bùi Kình sẽ nhẹ nhàng giết chết Tô Minh.

Chỉ cần giết chết Tô Minh, mặc kệ đám người Hạp Tự có tha cho hắn hay không, thì khả năng lớn cũng phải giữ lời, dù không tha cho hắn, thì kéo Tô Minh ra làm đệm lưng, đế Tô Minh chết trước, hắn cũng thoải mái rồi.

Sâu tận đáy lòng, chẳng phải Bùi Kình ghen ghét, đố kỵ với Tô Minh đến cực hạn rồi hay sao?

“Anh Tô...”, Trần Chỉ Tình không rõ thực lực hiện giờ của Tô Minh, tất nhiên cô cảm thấy lo lắng, nhưng lời nói đã cất đến đầu môi, cô lại nở nụ cười, đúng thế, cô tin tưởng thực lực người đàn ông của mình.

Luôn luôn là người vô địch.

Dù là ở trái đất hay là nền văn minh Nam Khải.

“Mời”, Bùi Kình hít một hơi thật sâu, vươn người đứng dậy, ánh mắt hắn lóe lên, làm động tác tay mời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK