Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Đồ lưu manh.
Tên khốn biến thái này, lại đi đánh vào mông con gái nhà người ta, đúng là thất đức.
“Viện trưởng, tất cả kiến trúc của học viện Linh Võ bị hư hỏng, tôi cũng có trách nhiệm, thật xin lỗi”, Tô Minh nhìn vào khoảng không và nói với Lâm Chân Võ.
“Không có gì”, Lâm Chân Võ cười nói: “Chỉ cần cậu là học sinh của học viện Linh Võ, viện
trưởng tòi coi như đã kiếm được món hời lớn rồi….

thực lực hiện tại của cậu, sẽ không bay tới tầng võ cao ngay chứ?”
Lại còn cần học tại học viện Linh Võ này sao? Trung chuyển?
“Tạm thời tôi sẽ không rời đi”, Tô Minh lắc đầu: “Học viện Linh Võ không đon giản”.
Qủa thực là không đon giản, nếu không, Trần Thanh Minh sẽ không khiêm tốn ở lại đây hàng trăm năm như vậy.
“Thanh Loan, đừng bỏ lỡ cơ hội đấy nhé, tên nhóc này không biết có thể ở lại học viện bao lâu
nữa, cháu phải nẳm bắt lấy thời cơ, nếu không sau này khó mà gặp lại cậu ta”, Lâm Chân Võ thì thầm với cháu gái đang đứng bên cạnh.
“ông nội, ông đang nói nhảm gì vậy”, Lâm Thanh Loan ngại đến mức đỏ ửng hai má, nhưng rất nhanh lại bình thường trở lại, nhìn chằm chằm vào ông nội mình.
“Vớ vẩn sao? Khi con bé, cháu đã thề rằng nếu có người có thể chinh phục được cháu, làm cháu ngưỡng mộ thì cháu sẽ gả cho người đó, cháu lại còn nói rất nhiều lần, thằng nhóc Tô Minh được đó”.
“Ong nội, cháu mặc kệ ông đó!”, gương mặt Lâm Thanh Loan đỏ ửng, cơ thể nhoáng lên, bỏ đi.
“Thanh Hòa, cò Lâm kia thích Tô Minh, xem chừng cả Hứa Như Ý cũng thích đó.

Trước mắt sẽ không rời khỏi học viện Linh Võ, nên cô phải cố lên, nhiều người me người đàn ông của cô lắm đấy”, còng chúa nhỏ CỔ Kim huých khuỷu tay đụng vào Quý Thanh Hòa đứng cạnh, nháy mắt nói: “Hơn nữa, người đàn ông của cô yêu nghiệt vậy, ngay cả bổn còng chúa cũng phải rung động đó”.
“Nói lung tung nữa là tôi xé

rách miệng cô ra giờ”, Quý Thanh Hòa hừ một tiếng, trong đôi mắt xinh đẹp lóe lên vẻ kiêu ngạo.

Người đàn ông mình nhìn trúng tài giỏi như vậy, đương nhiên cô ta kiêu ngạo rồi.

Thế nhưng, cò ta cũng có hơi bất lực, xuất sắc quá nên dề thu hút ánh mắt của phụ nữ.
Hứa Như Ý hay Lâm Thanh Loan cũng thế.
Đều là những cô gái xinh đẹp.
Nếu các cò ấy muốn theo đuối thì sao Tò Minh cản nối?
Tuy CỔ Kim không đáng tin,
nhưng cò ta nói cũng đúng, mình phải cố gắng hơn để trở thành người phụ nữ của Tô Minh trước Lâm Thanh Loan và Hứa Như Ý mới được!
Cố lên!
Trước các cô ấy là được!
Cô ta cũng không yêu cầu cao.
Tò Minh lại bế quan.
Đành thế chứ sao, bội thu luôn mà.
Dù là Hoàng Linh Viện, Mạnh Lăng hay bà lão họ Ngụy
thì đều có lai lịch ghê gớm.
Sau khi ba người đó chết, nhẫn không gian của họ đã rơi vào tay Tô Minh.
Chỉ riêng linh thạch trung phẩm thôi đã có 100 ngàn khối rôi.
Đó là một con số khá khủng.
Đương nhiên, dù chiếm được 100 ngàn khối linh thạch trung phẩm, Tô Minh cũng không định hấp thu ngay.

Bởi vì anh vừa mới đột phá lên Đòng Hư, vần chưa củng cố cảnh giới.
Phải củng cố vững chắc một thời gian mới đột phá tiếp được.
Anh đột phá là vì bất ngờ tìm được một lọ máu trong nhẫn không gian của Mạnh Lăng.
Một lọ máu của thần thú thái cổ.
Niềm vui đến một cách bất ngờ, cũng quá quý trọng.
“Máu của Tỳ Hưu chín màu”.
Thiên Nữ Tạo Hóa nói đó là máu của thần thú có cấp bậc đứng đầu ở thời đại thái cổ.
Chắc hẳn bởi vì cường độ cơ thể và thực lực của Mạnh Lăng tạm thời không đủ nên không dám hấp thu.

Vì vậy, mới đặt trong nhẫn không gian, cuối cùng bị Tò Minh nhặt của hời.
Và lọ máu Tỳ Hưu chín màu cũng khiến Tò Minh chắc chắn một chuyện, đó là lai lịch của Mạnh Lăng rất lớn, sẽ không chỉ là cậu chủ của một thế lực đứng đầu ở đại lục Thanh Huyền.
Có điều, nó cũng không quan trọng.

Nếu vì Mạnh Lăng mà sau này sẽ dẫn tới hậu quả gì đó thì cứ gánh vác là được.
Sau khi đạt được lọ máu Tỳ
Hưu chín màu, Tô Minh lại đi tìm công chúa nhỏ Cổ Kim, lấy một bình máu nhỏ từ trên người con thú cưng Tam Mao của cô ta.

Tam Mao cũng có huyết mạch thần thú thái cổ.
Nếu thế thì tính cả bản thân Tô Minh đã từng hấp thu máu của Thần Long.
Anh đã gom được 3 loại huyết mạch thần thú.
Có thể tu luyện “Long Tượng Thiên Địa”.
Ban đầu, Tô Minh còn tưởng rằng phải dựa vào tấm bản đồ
da thú đánh dấu vị trí thần thú thái cổ kia mới tìm được loại máu thứ hai.
Nhưng ai ngờ, anh lại may mắn như thế!
Do đó mà Tò Minh còn nghi hoặc máu của thần thú thái cổ phải chẳng cũng không khó tìm.
Kết quả, Thiên Nữ Tạo Hóa lập tức mắng anh, nói anh sống trong phúc mà không biết hưởng.

Chẳng phải máu thần thú thái cổ dễ tìm mà là số mệnh Tô Minh quá tốt!
Còn về việc tại sao số mệnh anh lại tốt như thế, Thiên Nữ Tạo
da thú đánh dấu vị trí thần thú thái cổ kia mới tìm được loại máu thứ hai.
Nhưng ai ngờ, anh lại may mắn như thế!
Do đó mà Tò Minh còn nghi hoặc máu của thần thú thái cổ phải chẳng cũng không khó tìm.
Kết quả, Thiên Nữ Tạo Hóa lập tức mắng anh, nói anh sống trong phúc mà không biết hưởng.

Chẳng phải máu thần thú thái cổ dễ tìm mà là số mệnh Tô Minh quá tốt!
Còn về việc tại sao số mệnh anh lại tốt như thế, Thiên Nữ Tạo
Hóa cũng không biết.

Nhưng, cò ta có thể thấp thoáng cảm giác được là do Tô Minh có kho tàng huyết mạch.
Bên trong Ngộ Đạo Các.
Tò Minh đang đắm chìm trong thế giới thái cổ!
Chính xác hơn là đắm chìm trong thế giới của “Long Tượng Thiên Địa”!
Hơn nữa, Ngộ Đạo Các chỉ mất mấy tiếng là xây dựng lại xong.

Nó được Lâm Chân Võ đối xử đặc biệt nên nơi xây dựng lại đầu tiên chính là Ngộ Đạo Các, cũng không có đệ tự hay ban
lãnh đạo nào trong học viện phản đối.

Trái lại, họ còn tích cực bắt tay vào giúp đỡ xây dựng.
Một ngày.
Hai ngày.
Ba ngày.
Liên tục ba bốn ngày.
Cả học viện Linh Võ đã cơ bản được xây dựng lại xong.
Vào một hòm.
“Mọi người xem kìa, đó là kiếm thảm trong truyền thuyết

hả?”
“Hình như vậy đó, bên trên còn có 3 người nữa”.
“Mau, mau, mau đi báo cho viện trưởng”.
“Có vẻ là nhằm về phía học viện chúng ta”.
Chẳng mấy chốc.
Toàn bộ ban lãnh đạo của học viện bao gồm Lâm Chân Võ đều chạy tới quảng trường Linh Võ.
Cả đám ngẩng đầu, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía không
trung.
“Đây là học viện Linh Võ?”, trên không, Ngư Vọng nhìn xuống phía dưới, nói với giọng ngao ngán: “Đám người ở dưới yếu ghê luôn!”
“Có một Chân Vương kìa”, NgưĐằng mở miệng, nói chính là Lâm Chân Võ.
“Dù là Chân Vương, nhưng vẫn yếu hơn cò chủ”, Ngư Vọng liếc nhìn cô gái xinh đẹp đằng trước, nói với giọng đầy mến mộ và sùng bái.
Ngư Đằng cũng gật đầu.
Người đời đều nói cảnh giới Thông Thiên muốn chiến đấu vượt cấp với Chân Vương là rất khó.
Nói không bước vào Chân Vương sẽ không biết sự đáng sợ của nó!
Nhưng, cô chủ Ngư Dung Băng từ khi còn ở Thông Thiên hậu kỳ đã từng giết chết một cao thủ Chân Vương sơ kỳ.
Bây giờ, cò chủ đã là bán bộ Chân Vương, nên dù là Chân Vương trung kỳ thì cô chủ cũng có thể bẻ cổ.
Cái gọi là quy tắc hay khái
niệm võ đạo, đều trở nên vò dụng khi ở trên người cò chủ.
“Dẹp sự không tòn trọng của các người với Linh Võ kiếm tiên đi, ông ấy là một người hết sức đáng kính”, Ngư Dung Băng lạnh lùng nói.
Linh Võ kiếm tiên?
Khi Ngư Dung Băng nhắc tới Linh Võ kiếm tiên, sắc mặt của Ngư Vọng và Ngư Đằng đều thay đổi hẳn.
Linh Võ kiếm tiên kia quả thật rất nổi tiếng, dù ở trong tầng võ đạo tầm trung đứng đầu thì khi những hóa thạch sống
nhắc tới ông ấy cũng lộ ra vẻ mặt kính nể.
Thậm chí còn có lời đồn rằng Linh Võ kiếm tiên vẫn chưa chết, chỉ phi thăng lên tầng võ đạo cao hơn mà thôi.
Mấy chục giây sau.
Kiếm thảm hạ xuống quảng trường Linh Võ.
“Mạnh thật!”, ban lãnh đạo do Lâm Chân Võ dẫn đầu nhìn ba người kia, cảm giác đầu tiên chính là đối phương rất mạnh.
Vả lại, phối hợp với tuổi tác của cả ba thì đúng là khiến
“Mạnh thật!”, ban lãnh đạo do Lâm Chân Võ dẫn đầu nhìn ba người kia, cảm giác đầu tiên chính là đối phương rất mạnh.
Vả lại, phối hợp với tuổi tác của cả ba thì đúng là khiến người ta phải rợn tóc gáy..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK