Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Ông ta muốn tiếp tục leo lên đỉnh cao võ đạo là điều không thể vì vậy chỉ còn một con đường duy nhất.

Sự xuất hiện của Tô Minh là món quà mà ông trời ban tặng cho ông ta.

“Vâng!”, đám người ông Tân không dám từ chối.

Đồng thời Thẩm Mộc chỉ bước lên một bước vậy mà đã đến bên cạnh cái hố to cách đó 3000m rồi.

Một bước đi 3000m!
Chuyện này…
Thật khiến người ta khiếp đảm.


Quá mạnh.

Mà Tô Minh lúc này đã hồi phục được 70, 80% rồi.

Anh đứng lên.

Đúng lúc nhìn thấy Thẩm Mộc.

Tô Minh định dốc toàn lực mà ra tay.

Cho dù anh không phải đối thủ của ông ta nhưng anh không sợ.

Anh vẫn dám chiến đấu.

Đây là võ đạo, là chiến ý của anh.

Nhưng anh còn chưa kịp vung Xích Ảnh kiếm.

“Vụt…”
Cả người Tô Minh lại bị đánh bay.

Thẩm Mộc chỉ tùy ý vung tay thì một luồng khí đã đánh thẳng vào người anh.


Đối mặt với ông ta, anh không có cơ hội ra tay.

Lần này Tô Minh lại bị thương nặng gần chết.

Thẩm Mộc cố ý nương tay, không để Tô Minh chết.

Ông ta muốn biết bí mật liên quan đến khả năng hồi phục của anh, nếu không ông ta đã sớm giết anh rồi.

“Cậu rất mạnh, có thể coi là số 1, số 2 trong những người trẻ tuổi mà tôi từng gặp.

Ý chí chiến đấu của cậu cũng rất tốt, hơn nữa còn lĩnh ngộ được một ít quy luật nhưng cậu vẫn có khuyết điểm, tốc độ ra đòn của cậu quá chậm”, Thẩm Mộc chậm rãi nói như thể một người đi trước đang chỉ bảo cho bề sau.

Lần này, Tô Minh bay ra khỏi sân võ, đập thẳng vào tường khiến bức tường đổ sập xuống.

Cả người anh nhuốm đầy máu tươi.

Trong nháy mắt, máu từ thất khiếu tuôn ra như suối.

Quá thê thảm.

Xương cốt vùng ngực đều dập nát, đứt đoạn.


“Hộc, hộc…”, Tô Minh thở hổn hển, đầu óc lại hoàn toàn tỉnh táo.

Đúng thế!
Anh đúng là chưa từng cố ý tăng tốc độ ra đòn.

Ra tay chậm quả thực là khuyết điểm của anh.

Tốc độ ra đòn quan trọng không?
Đương nhiên là quan trọng.

Nếu hai người thực lực tương đương nhau, ai nhanh hơn thì có thể giết chết đối phương trong chớp mắt, ra tay chậm thì có khi còn không kịp rút kiếm.

Tô Minh vừa thở gấp vừa mau chóng hồi phục vết thương.

Thẩm Mộc hứng thú mà nhìn vết thương của anh khép lại.

.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK