Mục lục
Đỉnh Cấp Tông Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta vừa mời quay người thì trong tai đã vang lên giọng nói của một người phụ nữ trung niên. Bà ta chính là cao thủ đứng đầu của nhà họ Dương ở vực Hỗn Độn đang núp trong không khí y như quỷ mị đi theo bảo vệ Độc Cô Nguyên.

Độc Cô Nguyên gọi đối phương là dì Dương.

"Tiểu Nguyên, con biết tên kia chắc chắn phải chết mà còn nhắc nhở là sao?", dì Dương hơi tò mò hỏi.

Bà ta vẫn đi theo bảo vệ Độc Cô Nguyên nên luôn quan tâm cô ta. Vì thế bình thường đều nói thẳng.

"Lỡ anh ta lập nên kỳ tích nào thì sao? Chỉ nhắc nhở một câu thôi mà", Độc Cô Nguyên cười nói.

"Không thể nào", dì Dương nghiêm túc nói: "Tư Đồ Phụng lại mạnh hơn rồi! Lần này con gặp sẽ thấy gã tiến bộ rất nhanh, nói thật, trước đó nhà họ Dương chúng ta đã quá xem nhẹ Tư Đồ Phụng!",


"Ồ?", Độc Cô Nguyên có hơi kinh ngạc.

"Tiểu Nguyên, lần này ở trong chiến trường Thần Ma có thể lấy được đỉnh Thần Ma là tốt, không lấy được thì thôi. Có Tư Đồ Phụng ở đó, con khó mà...", dì Dương thở dài.

Độc Cô Nguyên im lặng.

"Hơn nữa, Tô Minh kia cũng xui, theo dì biết, Tư Đồ Phụng không chỉ đi một mình mà còn dẫn theo người bảo vệ. Giờ Tư Đồ Phụng đã gần như được coi là người thừa kế của nhà họ Tư Đồ, có tư cách dẫn theo người bảo vệ rồi", dì Dương lại nói.

Độc Cô Nguyên sửng sốt, không khỏi cười khổ.


Được rồi, cô ta có thể xác định Tô Minh chắc chắn sẽ chết! Không thể có gì bất ngờ xảy ra hết, đáng tiếc cho một yêu nghiệt biến thái hiếm có!

"Vả lại, vẫn là ý chí đại đạo của thế giới Đại Thiên muốn giết Tô Minh. Không thì, dù Tư Đồ Phụng có đến đây thì người bảo vệ của gã cũng chưa chắc được vào, kể cả dì", dì Dương lại cảm thán: "Sống trong thế giới Đại Thiên, lại không chết không ngừng với ý chí đại đạo, không biết là ngây thơ hay ngu ngốc nữa. Thế chẳng khác gì tự tìm đường chết!"

Trên boong tàu.

"Ha ha...", Vương Thừa Dịch vui vẻ cười rộ lên, chế giễu Tư Đồ Nhung một cách trắng trợn.

Tiền Sơn Sơn có hơi xấu hổ, định an ủi Tư Đồ Nhung, nhưng cảm thấy nói gì cũng vô ích, trái lại sẽ dễ khiến hắn càng tức hơn. Còn Trương Khả, vẫn như một khúc gỗ.

"Cười đủ chưa?", Tư Đồ Nhung liếc Vương Thừa Dịch, nghiến răng nghiến lợi nói. Hắn vừa nói vừa dứt khoát sử dụng chú đưa tin hỏi anh trai đang ở đâu? Chẳng mấy chốc, cảm xúc của Tư Đồ Nhung đã bình tĩnh hơn rất nhiều, thậm chí còn có chút phấn khích.

"Anh của tôi đã sắp đến cánh cửa Hỗn Độn, có lẽ anh ấy sẽ đến lối vào chiến trường Thần Ma trước cả chúng ta. Đến lúc đó, anh ấy sẽ đợi tôi ở đó", Tư Đồ Nhung chợt lớn tiếng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK