Được rồi… Tiền Duy nghĩ thầm, tớ vẫn nên tự giải quyết một mình thì hơn… Nhưng vừa nằm xuống giường chưa được bao lâu, điện thoại lại rung chuông. Tiền Duy nhấc máy, trong điện thoại vang lên tiếng của Lục Tuân: “Em đã nghĩ xong chưa?” Cô có thể nhận ra anh đang cố gắng duy trì sự bình tĩnh, nhưng ngay cả người thiếu tinh tế như Tiền Duy, cũng có thể nhận ra được sự lo lắng trong giọng nói của anh. Dường như sự lo lắng ấy có thể lan truyền, không biết vì sao, Tiền Duy cầm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.